Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1196: Sự lan toả của ánh sáng, đã bắt đầu rồi (2)

Sự lan toả của ánh sáng, đã bắt đầu rồi (2)

Dựa vào sự kéo dài của trận chiến.

Tình hình càng ngày càng mịt mờ.

Số thành viên bị thương tăng dần.

Những con quái vật mà họ gặp phải trước đây đã khiến họ rất đau đầu rồi, mà con quái vật này chắc chắn là một con BOSS siêu cấp.

Đột nhiên.

"Mấy đứa trẻ đó đang làm gì vậy?"

Một thành viên nhìn thấy một đám trẻ đang chạy từ xa thì trợn tròn mắt, như gặp quỷ, bộ không thấy có quái vật trước mặt hay sao, đám trẻ tụi bây không có việc gì thì chạy tới làm chi?

Khi anh ta quay đầu lại muốn hét lên để đám trẻ này nhanh chóng xéo đi, thì một mối nguy hại ập đến, cả thân ngả về phía sau, trước mắt có một luồng gió khủng khiếp cuốn đến, tuy rằng không bị quái vật đánh trúng, nhưng cơn gió ấy như thể xé da xé thịt anh ta.

Ầm ầm!

Anh ta bị gió cuốn bay, rơi xuống trước mặt đám trẻ, phun ra một ngụm máu.

"Mấy đứa mau chạy đi."

Đứa trẻ lớn nhất cầm đầu kiên định nhìn anh ta "Còn lại cứ giao cho chúng con, chúng con đến để triệu hồi Chiến Binh Ánh Sáng tiêu diệt quái vật."

Phụt!

Một dòng máu khác lại phụt ra.

Không biết thành viên này lại nôn ra máu, là do bị thương nặng bởi con quái vật, hay là bị nội thương khi nghe những lời nói của đám trẻ này.

Tất cả các thành viên đang đánh nhau, nhìn thấy đám trẻ xuất hiện, sắc mặt trở nên rất khó coi.

Vốn đã rất khó khăn rồi.

Lại còn xuất hiện một đám con ghẻ, đẩy trận chiến đến mức độ khó ác mộng.

“Các anh dẫn đám trẻ đi đi, chúng ta vốn dĩ đã không thể ngăn chặn con quái vật này rồi?” Một thành viên thâm niên nói, khi anh ta định tiếp tục nói điều gì đó, anh ta lại nhìn thấy đám trẻ đã chạy đến trước mặt con quái vật, nhìn thấy tình hình như thế, anh ta buột miệng nói "Vãi".

Đã từng nhìn thấy người ta tự tìm con đường chết, nhưng chưa bao giờ thấy cái kiểu này.

Đừng nói là họ chết lặng.

Ngay cả đám quái vật cũng hơi lờ mờ, nhìn thẳng vào đám con kiến nhỏ, không biết do quái vật ta không đủ hung hãn, hay là do các người quá can đảm.

“Quái vật, bọn ta đến để tiêu diệt ngươi.” Đứa trẻ cầm đầu đứng trước mặt con quái vật, bắp chân run rẩy dữ dội, nhưng nó vẫn giơ thanh kiếm đồ chơi trên tay, đó là thanh kiếm Thánh Quang của Chiến Binh Ánh Sáng.

"Mình sợ quá."

Nhiều đứa trẻ đứng sau túm chặt lấy quần áo của nhau, chúng nó đều quá nhỏ, thấy bộ mặt gớm ghiếc của con quái vật, chắc hẳn chúng rất sợ hãi.

"Đừng sợ, chúng ta có thể triệu hồi Chiến Binh Ánh Sáng."

"Ừ, tớ cũng đang đợi Chiến Binh Ánh Sáng tiêu diệt con quái vật."

Đúng lúc này, quái vật nghiêng đầu chảy nước miếng, thịt mềm tươi ngon đã chủ động đưa đến cửa, không ăn thì thật là đáng tiếc, sau đó, xòe năm ngón tay bắt lấy đám trẻ.

"Thôi xong rồi."

Các thành viên của đội quân dẹp loạn nhắm chặt mắt trong tuyệt vọng.

Không cứu được.

Hoàn toàn không thể cứu được.

Bọn họ đều nghe thấy những gì đứa trẻ nói.

Chiến Binh Ánh Sáng?

Quả thật gần đây đã có tin tức về sự xuất hiện của Chiến Binh Ánh Sáng, nhưng những tin tức đó đến cả bọn họ cũng không biết rõ, đám trẻ tụi bây nhất quyết tìm cái chết.

Nhìn thấy lòng bàn tay càng ngày càng gần, đứa nhỏ cầm đầu nhắm mắt trong sự sợ hãi, gào lên...

"Chiến Binh Ánh Sáng, mau đến đây tiêu diệt con quái vật."

Cùng lúc đó.

Lâm Phàm đang bưng đĩa trong nhà hàng, đột ngột dừng lại, vẻ mặt hơi thay đổi, có một tin gửi đến từ ý chí.

Soàn soạt!

Lâm Phàm lập tức biến mất, món ăn trong tay rơi xuống đất.

Khách đang dùng bữa, đột nhiên run rẩy, sau đó dụi mắt, như thể gặp ma vậy, vừa nãy hình như có ai đó biến mất trước mặt mình, là do mình nhìn nhầm, hay là hôm qua ngủ không ngon.

Thành phố Huy.

Các thành viên tuyệt vọng nhìn đám trẻ.

Một số thành viên phẫn nộ gào thét và lao về phía con quái vật.

"Dừng lại ngay...

Dù chỉ cứu được một đứa nhỏ thôi cũng được.

Nhưng tại thời điểm này.

Một cảnh tượng đáng kinh ngạc đã xảy ra.

Một ánh sáng trắng đột nhiên lóe ra.

"Cái gì?"

Các thành viên đang chuẩn bị lao ra nhìn thấy cảnh tượng này, họ kinh ngạc đến mức dừng chân lại.

"Đây là……"

Ngay lúc này.

Một ý nghĩ nảy ra trong đầu họ.

Lẽ nào đây thật sự là Chiến Binh Ánh Sáng sao?

Ngay cả những công dân đang bỏ chạy cũng ngớ người tại chỗ khi thấy ánh sáng trắng, họ không biết chuyện gì đang xảy ra, người duy nhất biết chuyện chính là, đứa trẻ hô to “Chiến Binh Ánh Sáng” giống như đang triệu hồi vậy.

Rất nhanh.

Có một bóng người xuất hiện từ ánh sáng trắng.

Đám trẻ đang nhắm mắt vì sợ hãi, cảm thấy có một luồng ánh sáng ấm áp bao trùm lấy chúng, từ từ mở mắt ra, sau đó nhìn thấy cảnh tượng mà chúng mong chờ đã xảy ra.

Chiến Binh Ánh Sáng xuất hiện trước mặt chúng, lại còn chặn nắm đấm của quái vật vô cùng lợi hại.

“Wow… Chiến Binh Ánh Sáng đã xuất hiện, xuất hiện thật rồi.” Đám trẻ reo hò.

Các thành viên của quân dẹp loạn nhìn nhau, đây là Chiến Binh Ánh Sáng sao?

Vậy mà lại tồn tại thật.

Họ biết rằng ở thành phố Cẩm Châu và thành phố Đồng Dương có những thành viên đã từng nhìn thấy, nhưng đều là những người khác thấy, chứ không phải họ, cho nên dù thế nào, trong lòng cũng hơi nghi ngờ.

Giờ đây…

Tận mắt chứng kiến, không còn nghi ngờ gì nữa.

Một số thành viên nam còn hào hứng hơn, khi còn nhỏ, ai cũng mơ tưởng rằng Chiến Binh Ánh Sáng thật sự tồn tại, nhưng khi lớn lên mới biết mọi thứ đều là giả, nếu nói không thất vọng thì đương nhiên là nói dối, nhưng bây giờ, bọn họ rất phấn khích, không phải là giả, tất cả đều có thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận