Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 615: Độc Nhãn Nam: Tôi có thể lôi kéo cậu được không? (2)

Nhưng, điều khiến cô ta thất vọng là Mộ Thanh vẫn như thế, thậm chí đến mặt cũng tỉnh như ruồi cứ như là không nghe thấy vậy.

"Với tính cách của anh ta, cô không thể nào dụ dỗ được đâu."

Mộ Thanh nói câu này xong cũng trở về phòng ngủ.

Chẳng hiểu tại sao.

Mộ Thanh có một suy nghĩ, chính là muốn giết chết Dao Cơ.

Ở bộ phận đặc biệt.

Trong phòng làm việc.

"Tới, uống trà." Độc Nhãn Nam pha tách trà cho Lâm Phàm, dò hỏi: "Người mà cậu gặp mặt là ai vậy?"

Người có thể chủ động tìm tới Lâm Phàm trong khi bọn họ còn không tìm ra được dữ liệu cụ thể của đối phương. Điều này chứng tỏ một vấn đề rất nghiêm trọng, nhất định không phải kiểu đơn giản như bọn họ suy nghĩ.

"Ai? Người ngoài hành tinh?"

Lâm Phàm uống ngụm trà, mùi có chút lạ không hợp khẩu vị lắm. Uống vào miệng lại phun ngược trở lại vào ly, sau đó đặt lên bàn, không động tới nữa.

Độc Nhãn Nam hỏi lại: "Người ngoài hành tinh?"

Dường như nghe được bí mật gì đó ghê gớm lắm.

"Đúng vậy, anh ta nói với tôi mình là người ngoài hành tinh, ông thấy rất hứng thú sao?" Lâm Phàm hỏi.

Ngay lúc chuẩn bị tiếp tục truy hỏi, Độc Nhãn Nam nhớ Hách Nhân đã chỉ cho ông ta một vài kinh nghiệm, chính là làm sao để trò chuyện sâu hơn cùng với bệnh nhân tâm thần.

Chứ không phải sau mấy câu trò chuyện ngắn ngủn đã nhanh chóng kết thúc đề tài.

"Ừm, tôi cảm thấy hứng thú." Độc Nhãn Nam nói.

Hỏi như ông ta là rất có học vấn.

Chính là không hỏi nhiều như vậy, chỉ là nương theo ý đó của đối phương mà đáp để bày tỏ rằng bản thân mình rất có hứng thú. Hy vọng cậu có thể nói cho tôi biết rõ hơn sự thích thú này của tôi, để tôi còn nghĩ cách tính toán chuyện này một chút.

Lâm Phàm nói: "Ông có hứng thú thì tôi kể cho ông nghe, anh ta tên là Ngô Thắng, anh ta nói với tôi là tới từ hành tinh khác. Còn nói chỗ này của chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, sẽ có rất nhiều cường giả lợi hại tới. Tôi rất mong đợi chuyện này, có thể thi đấu được với nhiều người mạnh hơn nữa."

Độc Nhãn Nam ghi nhớ những gì Lâm Phàm nói vào lòng.

Ngô Thắng?

Tới từ hành tinh khác.

Chỉ dựa vào điểm này đã khiến ông ta nhớ tới thiên thạch sao băng hôm đó, chẳng lẽ là xuất hiện từ trong thiên thạch đó?

Hơn nữa còn có rất nhiều cường giả tới.

Với Độc Nhãn Nam mà nói, chuyện này nhất định là một chuyện rất đáng sợ. Nếu quả đúng là thế thì hậu quả sẽ khó mà lường được.

"Có thể cho tôi gặp anh ta một lần không?" Độc Nhãn Nam hỏi.

Ông ta nhất định phải làm rõ chuyện này.

Nghĩ tới chuyện Tà Vật.

Nghĩ tới lai lịch của mấy người này.

Đầu suýt đã nổ tung rồi.

Chuyện cũng hơi nhiều rồi đó.

Có chút quá tải rồi nha.

Lâm Phàm nói: “Được chứ, nếu như anh ta tới tìm tôi, tôi sẽ giới thiệu cho ông biết."

Trong mắt của Lâm Phàm, bạn bè thì nên giới thiệu để làm quen với nhau. Nếu như cứ giữ mãi bạn bè ở trong lòng thì chính là chuyện rất sai.

Ngày 17 tháng 6.

Là một ngày thật đẹp.

Lưu Ảnh dậy rất sớm, rời giường của ông Trương, mặc quần áo chỉnh tề rồi mới đi. Đầu của anh ta có thể buộc được một chùm tóc nhỏ, chuyện này với anh ta mà nói là có tiến bộ rất lớn, chỉ cần có tiến bộ thì chính là có bước khởi đầu tốt đẹp rồi.

Anh ta rất thỏa mãn.

Đến cả bạn gái của anh ta cũng rất hài lòng vì chuyện này.

Cảm giác của anh ta phơi phới như trải qua mùa xuân thứ hai vậy.

Ở dưới lầu của bộ phận đặc biệt.

Ngô Thắng mặc một bộ đồ thể thao, đứng chờ ở chỗ đó.

Ngô Tú Tú cũng giống hệt như người hầu vậy, hơn nữa hôm nay cô ta còn có chút khác lạ. Sắc mặt hồng hào rất e thẹn, nếu có một tài xế taxi già nào đi ngang qua sẽ nhất định kinh ngạc mà thốt lên một tiếng.

Dũng sĩ Đồ Long xuất hiện.

Ấn phím f trên bàn phím, tiến vào hình thức xe tăng.

Tối hôm qua, Ngô Thắng hoàn toàn đã dùng sức lực rất lớn.

Đối với Ngô Thắng mà nói thì anh ta vô cùng hài lòng, đêm qua là một đêm đẹp, rất tốt đẹp. Đi tới hành tinh này gặp được người đẹp dù ít nhưng cực kỳ chất lượng, anh ta rất thoải mái.

Còn với Ngô Tú Tú mà nói.

Cô ta có cảm giác cả đời này của mình thật sự đáng giá.

Chơi được một anh chàng đẹp trai mà cả đời này mãi cũng không thể gặp được.

Cho dù hiện tại cô ta có chết, cô ta cũng bằng lòng.

Vẫn có lời.

Thật sự quá lời.

Đầu óc của cánh đàn ông bây giờ đều có vấn đề, lúc nào cũng thích thú đi khoe mẽ ở trước mặt bạn bè của mình rằng tối qua tôi đã gạ thành công rồi. Nhưng mãi mãi cũng sẽ không biết mấy chị em gái cũng đang khoe khoang ở trước mặt bạn bè của mình, mấy anh trai bây giờ thật sự dễ gạ.

Bao ăn, bao uống, bao ngủ, thật sự thoải mái.

Còn nếu không gạ được.

Không phải là do mấy chị em gái rụt rè.

Mà là bạn quá xấu, mấy chị em không muốn nhấn nút w để tiến vào trạng thái tấn công.

"Đây chính là căn cứ của cường giả loài người sao?"

Ngô Thắng ngẩng đầu nhìn, tỉ mỉ cảm nhận. Ừm, mùi vị cũng thật không tệ, có cường giả Kim Thân, có cường giả Chân Nguyên. Nhưng mà... Còn thiếu rất nhiều, vẫn còn rất yếu.

"Tôi ở đây nè."
Bạn cần đăng nhập để bình luận