Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 996 - Thấy người sang bắt quàng làm họ



Bất kể là hai người họ có mâu thuẫn gì thì Giang Trường Phụng cũng không muốn biểu hiện ra trước mặt cô cháu gái nhỏ.Cho nên hôm nay thái độ của cô ấy đối với Mã Lỗi đã tốt hơn trước kia nhiều.“Chào chú.” Giang Miên Miên nhìn người chú trưởng thành, nho nhã này của mình mà chào ngọt ngào.Cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chú út của cô, là một người đàn ông trung niên được bảo dưỡng rất tốt, mang theo sự hăng hái của một nhân sĩ thành công.Chẳng trách năm đó cô út của cô đã bỏ trốn với chú ấy, quả nhiên là có năng lực.Hiển nhiên Mã Lỗi cũng cảm nhận được thái độ của Giang Trường Phụng thay đổi, chú ấy mừng thầm trong lòng, quả nhiên con đường đường cong cứu nước (cách gián tiếp) này là đúng đắn.Đã có hiệu quả rồi, hơn nữa vẻ ngoài đứa nhỏ này cũng xinh đẹp khôn khéo, bây giờ chú ấy nhìn Giang Miên Miên mà trong mắt cũng tràn ngập sự từ ái và yêu thích.“A, chào Miên Miên, tới ngồi đi.” Mã Lỗi nhiệt tình chào hỏi Giang Miên Miên.Chờ sau khi mấy người ngồi xuống, lập tức có người giúp việc đưa đĩa trái cây đã chuẩn bị xong tới, còn có một cốc sữa bò nóng còn đang bốc hơi, đây là Giang Trường Phụng cố ý dặn dò.Miên Miên tuổi còn nhỏ, phải uống nhiều những thứ có dinh dưỡng chút, bớt uống những đồ uống không lành mạnh lại.“Nào, Miên Miên, đây là quà gặp mặt chú út chuẩn bị cho cháu, mở ra nhìn xem có thích không?” Mã Lỗi cầm một cái hộp quà tinh xảo ra, đưa cho Giang Miên Miên.“Cảm ơn chú út.” Giang Miên Miên khẽ gật đầu, lễ phép nói cảm ơn.Cô mở hộp quà ra, nhìn thấy bên trong là một sợi dây chuyền có mặt dây khảm kim cương nhỏ, vừa nhìn đã biết có giá trị không nhỏ.“Cảm ơn chú út, dây chuyền rất đẹp, cháu rất thích.” Thần thái Giang Miên Miên vừa tự nhiên vừa phóng khoáng nói cảm ơn.Đây là lần đầu tiên cô gặp chú út, vào thời điểm như này, cô phải biểu hiện ra phóng khoáng, khéo léo chút, cũng không thể để cho cô út mất mặt được.Bằng không đối phương sẽ cho rằng cô đang thấy người sang bắt quàng làm họ, lợi dụng nhà mẹ ở nông thôn sẽ không tốt.Suy nghĩ của Giang Miên Miên không hề dư thừa chút nào, bởi vì ở trong lòng Mã Lỗi, cô chính là người có cuộc sống trong đất liền không tốt nên muốn tới bắt quàng làm họ.Giang Miên Miên biểu hiện ra tự nhiên phóng khoáng ngược lại đã làm cho Mã Lỗi có chút kinh ngạc, chỉ là chú ấy cũng không vì vậy mà thay đổi cái nhìn về Giang Miên Miên, trái lại cảm thấy một cô nhóc nông thôn như cô cũng thật giỏi ngụy trang.Mặc dù trong đầu nghĩ như vậy, nhưng trên mặt vẫn giả vờ có dáng vẻ hòa ái, quan tâm hỏi: “Miên Miên à, năm nay ở nhà chắc hẳn là cháu đã học lên sơ trung rồi nhỉ? Thành tích học tập như thế nào?”Mã Lỗi biết là năm đó chú ấy và Giang Trường Phụng rời đi thì đứa nhỏ này mới được sinh, cho nên chỉ cần tính toán đơn giản là chú ấy cũng đã biết được tuổi của Giang Miên Miên.“Chú, cháu cũng đã lên cao trung rồi, thành tích học tập của cháu cũng tạm được, tạm được thôi ạ.” Giang Miên Miên vô cùng khiêm tốn nói.“Ôi, cũng đã lên cao trung rồi hả, cháu nhảy lớp à?” Mã Lỗi nghe vậy thì có chút kinh ngạc.“Đúng vậy, ở tiểu học và sơ trung cháu cũng đã nhảy liền mấy lớp, năm nay học lớp mười rồi ạ.” Giang Miên Miên giải thích đơn giản một câu.Giang Trường Phụng đã dẫn cháu gái ra ngoài chơi hai ngày, cô ấy biết những chuyện này của Giang Miên Miên.Mặc dù trong lòng cô ấy vẫn còn giận dỗi Mã Lỗi, nhưng vẫn không nhịn được mà muốn khoe khoang chút là người nhà mẹ mình không chịu thua kém thế nào.“Miên Miên nhà chúng tôi học tập cũng không phải là tạm được, mà là vô cùng tốt! Lúc thi vào cấp ba nó còn là thủ khoa của cả thành phố Dương Thị đấy.” Giọng điệu Giang Trường Phụng đắc ý khoe khoang.Mã Lỗi thấy Giang Trường Phụng chủ động nói chuyện với mình, trong lòng vui mừng không thôi, phải biết lần gần nhất cô ấy chủ động nói chuyện với mình như vậy cũng đã là ba tháng trước rồi.Chú ấy vui mừng giơ ngón cái lên với Giang Miên Miên, khích lệ nói: “Phải không, Miên Miên lợi hại thật, đúng là làm cô cháu nở mày nở mặt.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận