Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 600 - Anh trai tốt nhất



Nhưng bà ta cũng là người hiểu lý lẽ, sau khi dọn chén bát xuống phòng bếp liền nói với Tô Uyển Ngọc: “Vợ thằng cả à, con không cần rửa chén đâu, đi lên pha trà cho mấy người chỗ chồng con uống đi.”“Vâng thưa mẹ.” Tô Uyển Ngọc liền vui vẻ gác chén đĩa qua một bên, quay người ra khỏi nhà bếp.Bà cụ nhìn thấy liền bĩu môi, trong lòng thầm nhủ nếu không phải nể mặt con trai lớn và đứa cháu gái ngoan, còn lâu bà ta mới chấp nhận thói lười biếng trốn việc này.Sau khi dọn dẹp xong, một nhà ngồi quanh phòng xem tivi, xem xong một tập Giang Trường Hải liền đứng lên đi vào nhà vệ sinh.Thấy vậy Giang Trường Đào lập tức nói: “Anh cả, em đi với anh.”“Em cũng đi.” Giang Trường Hà cũng vội vàng đi theo sau.Trương Quế Hoa nhìn thấy vậy vô cùng vui vẻ nói: “Tình cảm anh em thật là tốt, lớn như vậy rồi còn đi vệ sinh cùng nhau.”Giang Trường Đào tất nhiên không phải là muốn đi vệ sinh cùng với anh cả, ông ta cũng đâu phải trẻ con.Vừa đi đến sân liền nói: “Anh cả, em có chuyện muốn nói với anh.”Nhìn vẻ mặt gấp gáp của ông ta, trong lòng Giang Trường Hải lập tức tính toán, nhưng lại tỏ vẻ không hiểu gì nói: “Có chuyện gì mà không thể nói trong phòng vậy?”“Haha, anh cả à, còn không phải là vì trong nhà đông người quá, em sợ có người nghe được ư.” Giang Trường Đào cười nói.Giang Trường Hải: “Ha, thần bí như vậy, mau nói đi.”“Chuyện này, anh cả, em muốn hỏi anh, lúc nào anh lại đến Hải Thành kiếm tiền nữa vậy?” Giang Trường Đào nhỏ giọng hỏi.“Anh cả, nếu anh đi Hải Thành kiếm tiền, nhất quyết không được quên đưa em theo đấy, lần này em đầu năm trăm.” Giang Trường Đào nếm được ngọt, lần này không còn sợ nữa, vô cùng chủ động tích cực muốn được đầu tư.Giang Trường Hải nhăn mày, ra chiều khổ tâm nói: “Đợi ra năm xem tình hình thế nào đã, bây giờ vẫn chưa quyết định được, mấy trăm công nhân chỗ nhà máy vận tải của bọn anh đều muốn đi, lúc nào có cơ hội, chắc chắn mọi người sẽ tranh nhau vỡ đầu để được đi, đến lúc đó dù anh có muốn đi cũng còn phải xếp hàng nữa kìa.”Thật ra năm trước ông vừa đi Hải Thành một chuyến, hơn nữa còn kiếm được không ít tiền.Lí do ông nói vậy là vì không muốn khiến hai người em trai cảm thấy mình bôn ba cực khổ, bất chấp mạo hiểm giúp họ kiếm tiền là chuyện đương nhiên, bắt buộc phải làm mới được.Dù sao thì chuyện lấy oán báo ân cũng đã thấy nhiều, ông không muốn nuôi ra hai con sói mắt trắng đâu.“Vâng, anh cả nói đúng, quả thật không phải chúng ta nói muốn đi là có thể đi được.” Giang Trường Hà gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ nói.Mặc dù trong lòng Giang Trường Đào cảm thấy rất tiếc nuối, nhưng cũng tỏ ra thấu hiểu: “Vậy chúng ta cứ chờ thêm đi, khi nào anh đi đến đấy thì cũng đừng quên bọn em nhé.”“Yên tâm đi, sao lại quên hai đứa được chứ.” Giang Trường Hải rất có dáng vẻ của anh lớn vỗ vai Giang Trường Đào.Đúng là khiến hai đứa em trai cảm động sắp ngất rồi, anh trai họ đúng là anh trai tốt nhất thế giới mà.Ngày hôm sau, một nhà ba người Giang Trường Hải là người dậy sớm nhất, nhìn mấy đứa trẻ trong nhà đang tập trung tinh thần xem ti vi, ngay cả chớp mắt cũng không nỡ.Trương Quế Hoa đang quét sân nói với ông: “Con à, trong nồi có chừa phần cơm cho các con đấy, con đi lấy ăn đi.”Nếu là bình thường, bà ta còn không nỡ để họ xem tivi lâu như vậy đâu. Nhưng hôm nay không phải là năm mới sao, bà ta cũng nên rộng lượng một hôm, để họ xem thoải mái.Giang Trường Hải nhớ đến chuyện buổi sáng người dân trong thôn muốn đến nhà mình xem chương trình xuân vãn, liền nhắc với bà ta: “Mẹ, tối nay ăn cơm xong, chúng ta xem xuân vãn chung với mọi người trong thôn nhé, năm mới đến rồi, càng đông càng náo nhiệt.”Trương Quế Hoa vừa nghe vậy, lập tức không vui nói: “Xem tivi nhà chúng ta, tốn tiền điện nhà chúng ta, dựa vào đâu mà cho đám người thích chiếm lợi ấy đến xem chùa chứ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận