Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 726 - Kiếm tiền và sống tốt hơn



“Tiểu Tô à, em không biết thôi, hôm nay chị đến xưởng, nhân viên ở đó đều nói sắc mặt chị tốt hơn, còn trẻ ra được thêm vài tuổi nữa.”Vì hôm nay nhân viên tạp vụ khen bà ấy nên bà cười cả ngày, cứ tươi cười rạng rỡ, tâm trạng cực kỳ tốt.Tô Uyển Ngọc nghe xong thì nói: “Chị trước đây đã trẻ sẵn rồi, chỉ là trang điểm lên thì càng tươi tắn hơn thôi.”Mẹ Vương Lợi cười tươi hơn nhưng vẫn khiêm tốn: “Đều là mẹ hai con cả rồi, cũng đâu còn trẻ nữa.”“Em xạo chị làm gì, chị cứ xem trước đây là được, trang điểm đơn giản một chút thì khí chất đã tăng lên không ít.”Tô Uyển Ngọc nói một cách đầy chân thành: “Với lại trang điểm không chỉ giúp tươi tắn hơn mà còn thấy đẹp mắt nữa.”Thấy bà nói thật lòng như vậy, mẹ Vương Lợi lập tức bị “tẩy não”: “Ừm, Tiểu Tô, em nói đúng, hôm nay chị đã biết được lợi ích của việc trang điểm rồi, này em, sau này em đi Hải Thành mà có đồ gì tốt thì nhớ nói cho chị biết nha.”Có người phụ nữ nào mà không thích ăn diện đâu.“Được, chị yên tâm đi, em sẽ không quên chị đâu.” Tô Uyển Ngọc đảm bảo.Đang nói chuyện thì mẹ Lý Lan cũng tươi cười bước vào nhà.“Ôi, chị cũng ở đó à?” Mẹ Lý Lan chào hỏi mẹ Vương Lợi.“Đúng vậy, chị đến tìm Tiểu Tô trò chuyện.” Mẹ Vương Lợi gật đầu, cười nói.Mẹ Lý Lan đi đến ngồi xuống với hai người, bà ấy nắm lấy tay Tô Uyển Ngọc, vui vẻ: “Tiểu Tô à, son môi đổi màu này của em thật là tốt, nhân viên tạp vụ ở xưởng chị còn nói chị tô son lên thì nhìn trắng hơn rất nhiều, đôi mắt cũng có hồn. Mấy nhân viên ở xưởng còn hỏi thăm chị mua ở đâu, chị đều nhớ kỹ cả rồi, nhà em còn không?”Mẹ Lý Lan nói xong lấy một tờ danh sách từ trong túi ra.“Còn chứ, còn một ít.”Tô Uyển Ngọc nhìn thoáng qua, có chừng tám, chín cây son, hơn mười cây kẻ mắt, vui không ngậm miệng được.Thực ra hôm qua Tô Uyển Ngọc chỉ lấy ra một phần nhỏ cho những hàng xóm chọn, dù sao thì để thấy quá nhiều vật hiếm như vậy thì bọn họ sẽ không còn trân quý nữa.Mẹ Lý Lan vừa nghe nói còn hàng thì thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi, lát nữa em dựa vào danh sách này rồi lên số lượng cho chị, chị vỗ ngực cam đoan cho các cô ấy rồi.”“Chị yên tâm, nhất định đủ mà, em đi lấy ngay đây.” Tô Uyển Ngọc vào nhà, dựa theo số lượng mà mẹ Lý Lan cần mà lấy ra.Mẹ Lý Lan đếm một chút xem còn sót không, sau đó lấy tiền của nhân viên ra đưa cho bà.Cuối cùng cảm động nói: “Tiểu Tô à, thực sự là rất cảm ơn em đã mang những món đồ tốt này về giới thiệu cho bọn chị, bọn chị sử dụng rất tốt.”“Chị, chị khách sáo quá, chúng ta đều là hàng xóm thôn quê, có đồ tốt thì phải chia sẻ lẫn nhau chứ.” Tô Uyển Ngọc cười đến dịu dàng thân mật.Hai người ngồi lại trong phòng một hồi, thấy không còn sớm nữa mới đứng dậy đi về nhà.Tô Uyển Ngọc tiễn khách xong thì quay về nhìn hai cha con trong phòng, đắc ý nói: “Anh Hải, Miên Miên, thấy sao? Hai người thấy phương pháp của em, không chỉ có thể bán đồ mà còn có thể khiến các cô ấy chủ động giới thiệu, còn quay lại khen em nữa, có thấy em giỏi không?”“Giỏi, vợ, vợ anh quá giỏi, ôi, người vợ thông minh thế này là của ai đây nhỉ?” Giang Trường Hải chạy đến bên cạnh Tô Uyển Ngọc, như con cún nhỏ mà đấm bóp vai cho.

Bạn cần đăng nhập để bình luận