Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 980 - Giang Trường Phượng 1



“Được ạ, được ạ.” Giang Miên Miên vui vẻ kéo Úc Thừa tìm một bức tượng mà mình thích, đứng ở đó bày ra đủ loại tư thế để Phương Trí Viễn chụp.Mà Úc Thừa toàn bộ quá trình cơ bản đều chỉ có một tư thế, nếu không phải vì phối hợp với Giang Miên Miên, cậu cũng không muốn chụp nhiều ảnh như vậy.Vì Giang Miên Miên môi đỏ răng trắng, vui vẻ đáng yêu. Úc Thừa lại đẹp trai cao lớn, khí chất hơn người nên hai đứa bé có tướng mạo xuất chúng đứng cùng với nhau lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều du khách.Có nhiều du khách khác cũng rối rít giơ máy ảnh lên chụp ảnh hai đứa bé. Trong lúc nhất thời, ở chỗ này tràn ngập tiếng ‘tách tách’ của máy ảnh.Trong lúc Giang Miên Miên đang vui vẻ tạo dáng chụp ảnh với Úc Thừa, ở một chỗ cách bọn họ không xa, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng, vẻ ngoài xinh đẹp đang nhìn chằm chằm vào Giang Miên Miên.Quá giống, dáng vẻ của cô bé này thực sự rất giống anh cả của cô ấy.Phương Trí Viễn chụp hơn mười tấm, cảm thấy cũng tạm được rồi. Ông ấy cất máy ảnh rồi nói với hai người: “Được rồi, Miên Miên, chúng ta sang chỗ tiếp theo đi.”“Vâng.” Giang Miên Miên cũng đứng đến mỏi rồi, cô tung tăng chạy đến kéo cánh tay của Phương Trí Viễn sang địa điểm tiếp theo.Miên Miên? Cô bé tên là Miên Miên?Người phụ nữ vừa rồi nhìn chằm chằm vào Giang Miên Miên nghe thấy Phương Trí Viễn gọi cô là “Miên Miên”, cô ấy lập tức đỏ bừng hai mắt. Cô bé này, không lẽ cô bé này thực sự là con gái của anh cả?Người phụ nữ này tên là Giang Trường Phượng, chính là con gái ruột của Trương Quế Hoa, cũng là em gái cùng mẹ với Giang Trường Hải.Sở dĩ khi cô ấy nghe thấy Phương Trí Viễn gọi tên Giang Miên Miên lại đỏ bừng cả hai mắt, là vì năm đó khi cô ấy bỏ đi, Giang Miên Miên vừa mới sinh được một tháng. Khi đó anh cả của cô ấy đặt tên cho con là Giang Miên Miên.Trên đời này sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy được chư? Đứa bé đó cũng tên là Giang Miên Miên, lại còn giống anh cả như vậy, cô bé này rất có thể là con gái của anh cả.“Trường Phượng, cậu đang nhìn cái gì vậy?” Tần Tuyết đang đứng ở sau lưng Giang Trường Phượng thấy cô ấy đứng im không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào một chỗ cách đó không xa một lúc lâu, lo lắng đi đến hỏi.“Tiểu Tuyết, cậu, vừa rồi cậu có nhìn thấy đứa bé ở bên đó không?” Giang Trường Phượng kích động kéo lấy tay của Tần Tuyết, chỉ vào chỗ vừa rồi Giang Miên Miên đứng.Tần Tuyết bị cô ấy kéo đến đau tay: “Shh, Trường Phượng, cậu bình tĩnh một chút đã.”Giang Trường Phượng lập tức áy náy buông tay: “Xin lỗi cậu, Tiểu Tuyết. Vừa rồi, hình như vừa rồi tớ nhìn thấy con gái của anh cả.”Nói xong lập tức nghiêng đầu nhìn qua bên đó, nhưng chỗ vừa rồi Giang Miên Miên đứng bây giờ lại không có một ai.Trong lòng cô ấy kinh ngạc, cũng không đoái hoài đến việc giải thích với Tần Tuyết nữa, nhấc chân chạy về phía đó.Tần Tuyết nhìn hành động bất thường này của cô ấy, quay đầu lại nhìn hai đứa con gái đang cưỡi ngựa gỗ. Thấy bọn chúng chắc còn phải chơi một lúc nữa, cô ấy do dự một chút rồi cũng chạy đi theo.Người đâu? Sao lại không thấy rồi? Vừa rồi còn ở ngay chỗ này mà? Giang Trường Phượng tìm hết một vòng ở chỗ Giang Miên Miên vừa mới đứng.“Trường Phượng, cậu làm sao vậy? Cậu đừng làm tớ sợ.” Tần Tuyết thấy cô ấy như vậy, vẻ mặt lo lắng hỏi.Không phải vài ngày trước cô ấy bị đả kích nên hiện giờ tinh thần mới có chút thất thường đấy chứ?Mã Lỗi đáng chết, đồ không có lương tâm.Trước kia ở bên ngoài chơi gái cũng thôi đi, bây giờ lại gây ra chuyện lớn như vậy khiến Trường Phượng bị kích thích, khiến cô ấy đi ra ngoài chơi mà tinh thần cũng hoảng hốt.Nếu như Trường Phượng thực sự vì chuyện này mà xảy ra vấn đề gì, cô ấy tuyệt đối sẽ không buông tha cho gã đàn ông chó má đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận