Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 699 - Đè ép một đầu



"Bác cả, bây giờ cháu đang làm phiên dịch cho nhà nước trong trấn, một tháng hơn hai mươi đồng, công việc rất thoải mái, cũng không mệt gì, rất tốt ạ." Tô Uyển Ngọc giải thích."Làm phiên dịch nha, vậy quả thật quá tốt, vẫn là cha cháu nhìn xa trông rộng, khi đó có nhiều ý kiến khác nhau nhắm vào như vậy, vẫn mời giáo viên mấy ngôn ngữ dạy cho cháu, quả nhiên bây giờ cũng dùng đến." Nhắc đến cha của Tô Uyển Ngọc, bác cả Tô có chút bùi ngùi nói."Đúng vậy, tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy cha của đứa trẻ nào lại yêu thương con cái như cha Uyển Ngọc, thật là muốn cái gì cho cái đấy." Bác gái cả Tô cũng phụ họa.Nói đến chuyện thương bọn trẻ, bác gái cả Tô nhớ tới Tô Uyển Ngọc mới vừa nói, bà còn có một cô con gái, bác gái nghi ngờ hỏi: "Uyển Ngọc này, lần này cháu trở về, sao không dẫn theo con gái trở về nhận biết họ hàng?""Bác gái cả, lần này cháu tới Hải Thành học tập, là thông báo tạm thời của đơn vị, con gái cháu mới vừa nghỉ hè đã đi ngay đến thủ đô, tìm bạn nhỏ của con bé chơi rồi, chờ sau này có cơ hội, cháu sẽ dẫn con bé đến cho mọi người gặp mặt." Nhắc đến Giang Miên Miên, nụ cười trên mặt Tô Uyển Ngọc lại chân thành hơn rất nhiều.Hơn một tuần lễ không gặp, có chút nhớ con gái.Bác gái cả Tô nghe Giang Miên Miên đi thủ đô, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc hỏi: “Các cháu quen biết người ở thủ đô sao?"Bà ấy còn tưởng rằng mấy năm nay cháu gái này chỉ sống ở nông thôn thôi.“Là một người anh trai mà Miên Miên nhận, nhà đứa bé kia ở thủ đô, hai đứa trẻ rất thân nhau, Miên Miên vừa mới được nghỉ, thằng bé liền đón qua rồi." Tô Uyển Ngọc đơn giản giải thích.Bác cả Tô gật đầu: "Thì ra là như vậy, đứa trẻ còn nhỏ, đi khắp nói học hỏi nhiều cũng có chỗ tốt, sau này có cơ hội, dẫn theo con bé đến Hải Thành một chút, quen biết người thân ở đây.”"Vâng, chờ sau này có cơ hội đã." Tô Uyển Ngọc hàm hồ trả lời, bà cũng không muốn lại nhận họ hàng này lắm.Mà ngồi ở một bên Tô Uyển Đình chỉ để ý đến đoạn nói trước.Nghe được bây giờ Tô Uyển Ngọc đang làm phiên dịch trong trấn, nhất thời cảm thấy chức chủ nhiệm trường trung học cơ sở thành phố của mình cao hơn đối phương.Mặc dù bộ dạng của mình không đẹp bằng Tô Uyển Ngọc, không biết nói chuyện ngọt như Tô Uyển Ngọc, nhưng từ nhỏ mình đã có thành tích tốt, cũng chăm chỉ.Mà tô Uyển Ngọc ý vào chú hai cưng chiều, từ nhỏ đã thích ăn lười làm, không thích học tập.Bây giờ cuối cùng mình dựa vào đầu óc và sự cố gắng, làm giáo viên của trường trung học cơ sở, rốt cuộc mình cũng đè ép được đầu của cô em gái này.Thật sự là chuyện làm cho người ta vui vẻ!!"Uyển Ngọc, đãi ngộ của thị trấn nhỏ hai người thật chả ra sao, một tháng mới kiếm được hơn hai mươi đồng, nếu đây là ở Hải Thành, còn chưa đủ tiền chi tiêu một tháng đâu, không bằng chị làm giáo viên ở trường trung học cơ sở, em nhìn chị này, một tháng có thể kiếm được hơn năm mươi đồng, ăn cơm ở đơn vị cũng không cần dùng đến tiền, mỗi tháng đều có các loại phiếu, ngày lễ ngày tết, đơn vị còn phát phúc lợi, nhiều quá bọn chị ăn không nổi, sẽ cầm về cho cha mẹ chị, để cho bọn họ ăn giúp bọn chị." Tô Uyển Đình dương dương tự đắc nói.Giang Trường Hải nhìn bộ dạng cao cao tại thượng xem thường người khác của chị họ vợ mình, liền trực tiếp lên tiếng: "Chị cả, lời này chị nói sai rồi, nhà chúng tôi cũng không dựa vào tiền lương của vợ sống qua ngày. Kiếm tiền nuôi gia đình là chuyện của đàn ông, tiền vợ tôi kiếm được, đều là tiền để cô ấy tiêu vặt, cô ấy muốn mua gì thì mua."Tô Uyển Đình không ngờ khẩu khí của Giang Trường Hải lại lớn như vậy, một tháng hơn hai mươi đồng, lại là tiền tiêu vặt của Tô Uyển Ngọc?"Đồng chí Giang Trường Hải, tôi nói khấu khí của anh cũng quá lớn rồi? Một tháng hai mươi đồng làm tiền tiêu vặt? Dám hỏi cậu nhận chức cao hơn ở chỗ nào? Một tháng có thể kiếm được bao nhiêu tiền?" Tô Uyển Đình vô cùng không phục hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận