Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 654 - Trò đùa quái đản thành công



"Vợ, ngày mai anh đi phỏng vấn cùng với vợ nhé." Giang Trường Hải sợ vợ ông căng thẳng mất bình tĩnh nên muốn đi theo để động viên cổ vũ cho bà.Giang Miên Miên cũng có suy nghĩ hệt như vậy: "Đúng đấy mẹ, ngày mai con cũng đi cùng với mẹ.""Không cần đâu, cũng chẳng phải chuyện lớn lao gì, mẹ đi một mình là được rồi. Hai cha con người đi học thì đi học, đi làm thì đi làm đi." Tô Uyển Ngọc vung tay, trực tiếp quyết định nói.Hai cha con lúc này nhìn thấy bà đã quyết định xong xuôi, cũng không cưỡng cầu.Vừa sáng ngày hôm sau, Tô Uyển Ngọc mặc chiếc áo sơ mi mới mua trước đó, quần lao động đi thằng đến chính quyền trấn.Nhân viên làm việc trong chính quyền trấn vẫn còn nhớ bà, suy cho cùng thì trong cái trấn nhỏ này người có tướng mạo xinh đẹp như Tô Uyển Ngọc cũng không nhiều, biết được bốn thứ tiếng nước ngoài thì lại càng là của quý hiếm có."Đồng chí, chị là đến để phỏng vấn làm phiên dịch đúng chứ?" Nhân viên công tác khách sáo cất tiếng hỏi.Tô Uyển Ngọc không ngờ cô ấy vẫn còn nhớ mình, bà mỉm cười gật đầu đáp: "Đúng vậy, tôi đến để phỏng vấn.""Được, vậy chị đi với tôi qua đằng này." Nhân viên công tác nói xong, bắt đầu dắt theo Tô Uyển Ngọc vào trong văn phòng."Chị giỏi bốn thứ tiếng nào?" Nhân viên công tác hỏi."Tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Pháp và Đức." Tô Uyển Ngọc nói vừa từ tốn vừa rõ ràng."Được."Nhân viên công tác nghe xong liền lấy ra bốn tờ giấy từ trong hộc tủ, đưa cho Tô Uyển Ngọc: "Chị phiên dịch lại nội dung có trong bốn trang giấy này."Tô Uyển Ngọc chỉ mất hai mươi phút đã phiên dịch ra được chính xác toàn bộ nội dung có trên bốn trang giấy.Sau khi nhân viên công tác kiểm tra lại một lượt, phát hiện không có sai sót gì thì hài lòng gật đầu: "Được rồi, không có vấn đề gì, tám giờ ngày mai đến báo cáo.""Được, được ạ. Cảm ơn cô nhé." Tô Uyển Ngọc thấy bản thân mình thành công rồi, vui mừng rối rít cảm ơn.Đợi đến lúc ra khỏi chính quyền trấn, Tô Uyển Ngọc hát ngâm nga, bước chân khoan khoái đến cung tiêu xã, bà còn đặc biệt mua cua và tôm mà con gái mê nhất và thịt đầu heo mà Giang Trường Hải thích ăn, chuẩn bị đãi hai cha con một bữa tiệc lớn.Buổi tối Giang Trường Hải tan làm về nhà, vừa khéo dùng ngay Giang Miên Miên vừa mới đi vào ngõ hẻm, hai cha con tay trong tay trở về nhà.."Cũng không biết tình hình phỏng vấn của mẹ con thế nào rồi nữa." Giang Trường Hải có hơi lo lắng nói."Mẹ con chắc chắn là không vấn đề gì. Cha, cha cứ yên tâm nhé." Giang Miên Miên thế nhưng rất có tự tin đối với Tô Uyển Ngọc.Hai cha con về đến nhà, vừa bước vào nhà đã nhìn thấy Tô Uyển Ngọc đang mím môi, mặt đưa đám, nhìn thấy hai cha con cũng không nói chuyện, không di động.Giang Trường Hải thấy bà như vậy còn tưởng rằng bà phỏng vấn không đậu.Ông vội vàng đi qua ngồi xuống bên cạnh bà, kéo người vào trong lồng ngực mình, nhẹ giọng dỗ dành: "Vợ à, đây là làm sao thế? Có phải là không đậu phỏng vấn không em? Không sao cả, nhà chúng ta có tiền, cũng không dựa vào chuyện này để nuôi gia đình, anh chỉ là muốn để em tìm một việc gì đó làm để giết thời gian thôi, không đậu thì không đậu, chúng ta cứ tiếp tục ở nhà làm một người vợ ăn ngon mặc đẹp thôi.""Đúng đó mẹ, mẹ đừng đau lòng, bọn họ không nhận mẹ chính là bọn họ không có mắt nhìn, sau này chúng ta chắc chắn sẽ còn có cơ hội tốt hơn nữa." Giang Miên Miên cũng vội vàng lên tiếng an ủi.Những ngày mẹ cô nỗ lực này cô đều nhìn thấy hết cả. Hiện tại không đậu bà chắc chắn là rất đau lòng.Tô Uyển Ngọc thấy hai cha con căng thẳng như thế, nhịn cười nhịn đến đau bụng. Cuối cùng bà thực sự không nhịn nổi nữa, cất tiếng cười to."Ha ha, anh Hải, con gái. Em chọc hai cha con anh đấy, em phỏng vấn thành công rồi, ngày mai có thể đi làm liền luôn." Trò đùa quái đản của Tô Uyển Ngọc thành công nên bà cười cũng cực kỳ thoải mái."Em ấy à, làm anh sợ đấy, thành công là tốt rồi, vậy ngày mai ba chúng ta đã có thể cùng nhau ra cửa để cùng đi làm, đi học rồi." Giang Trường Hải thấy vợ mình nghịch ngợm, cưng chiều dung túng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận