Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 603 - Quà cảm ơn thầy cô



Giang Trường Hải dẫn đội quân đến Cung tiêu xã. Hai bé trai và Lai Đệ đến quầy bán đồ ăn vặt ra sức lựa chọn, Giang Miên Miên và Đại Nha Nhị Nha đi đến hàng bán đồ dùng học tập xem.Giang Trường Hải thấy vậy, qua đó hỏi: “Con gái, đồ dùng học tập của con dùng hết rồi à?”Ông nhớ là trước kỳ nghỉ mới mua cho con gái mình rất nhiều đồ dùng học tập mà.Giang Miên Miên lắc đầu: “Vẫn chưa ạ. Cha, con muốn mua thầy Lưu và thầy Mạnh ở tiểu học công xã hai chiếc bút máy làm quà cảm ơn. Năm ngoái khi con lên cấp, con thấy bút máy của hai thầy dùng đã rất cũ rồi.”Thầy Lưu và thầy Mạnh vẫn luôn dùng tiền lương của mình tài trợ cho những học sinh khó khăn trong lớp, nhưng hai thầy ấy lại sống rất kham khổ.Giang Trường Hải nghe xong, vô cùng khí phách nói: “Con gái, con chọn được cây bút máy nào rồi, cha mua cho con.”Ha, con gái của ông vẫn luôn là một đứa trẻ ngoan biết ơn biết báo đáp.“Không cần đâu cha, con mang tiền rồi, đây là tấm lòng của con, con phải dùng tiền tiêu vặt của mình để mua bút máy cho các thầy.” Giang Miên Miên vừa nói vừa lấy tiền tiêu vặt trong túi của mình ra.Giang Trường Hải nhìn dáng vẻ này của con gái, cũng không ép buộc nữa, cười xoa đầu Giang Miên Miên: “Được, con gái, bút máy tự con mua, vậy cha mua ít kẹo và bánh quy có được không?”“Không cần đâu cha, con cầm những thứ này đi sợ là hai thầy sẽ không nhận. Chỉ cần hai cái bút máy là được rồi.” Giang Miên Miên rất hiểu tính cách của hai thầy giáo, nên vội vàng từ chối đề nghị của cha mình.“Được rồi, nghe lời con hết.” Giang Trường Hải cũng không kiên trì nữa.“Bác cả, chúng cháu chọn xong rồi.” Chí Văn vui vẻ chạy đến.“Đến đây.” Giang Trường Hải đi qua tính tiền.Mấy đứa trẻ ôm những đồ ăn mà mình thích, hài lòng đi theo sau Giang Trường Hải.Cuối cùng, Giang Miên Miên chọn hai cây bút máy nhãn hiệu Anh Hùng, hai cây bút này nổi tiếng vì độ bền, chống rơi vỡ, vô cùng thích hợp với hai thầy. Đương nhiên, giá tiền cũng rất cao.Về đến thôn, Giang Miên Miên kéo tay áo Giang Trường Hải, nói với ông: “Cha, mọi người về trước đi, con mang bút đi tặng các thầy.”“Con gái, có cần cha đi cùng con không?” Giang Trường Hải có chút không yên tâm.“Không cần đâu ạ. Nhà của hai thầy ở ngay trong thôn, cũng không xa lắm, con tự đi là được rồi.” Giang Miên Miên từ chối.“Được rồi, vậy con về sớm một chút nhé.” Giang Trường Hải dặn dò.“Vâng.” Giang Miên Miên vẫy tay với mọi người, sau đó đi đến nhà thầy Lưu Văn trước.Lưu Văn thấy Giang Miên Miên bỗng nhiên đến thăm, hết sức kinh ngạc mừng rỡ.“Em Giang Miên Miên, sao em lại đến đây? Mau vào nhà đi.” Lưu Văn vui vẻ nói.“Thầy Lưu, chúc mừng năm mới. Chúc thầy năm mới vạn sự như ý, nghĩ gì được nấy. Em đến chúc Tết thầy đây ạ.” Giang Miên Miên hai tay ôm thành quyền, cười cong mắt bái lạy Lưu Văn.“Ha ha, vậy thì thầy mượn lời chúc lành của tiểu thần đồng này nhé. Nào, ăn kẹo đi.” Lưu Văn lấy một nắm kẹo nhét vào tay Giang Miên Miên.“Cảm ơn thầy Lưu, thầy Lưu, đây là quà cảm ơn em tặng cho thầy, cảm ơn thầy đã hết lòng dạy dỗ em.” Giang Miên Miên lấy bút máy đã chuẩn bị sẵn ra tặng cho Lưu Văn.Lưu Văn không ngờ rằng Giang Miên Miên sẽ tặng quà cảm ơn cho mình, trong lòng thầy ấy rất cảm động.Thầy ấy biết đây là sự cảm ơn đến từ tận đáy lòng của Giang Miên Miên dành cho mình, thầy ấy không đành lòng từ chối tấm lòng của học sinh, vậy nên đưa tay nhận lấy bút máy: “Em Giang Miên Miên, quà cảm ơn lần này thầy nhận. Nhưng lần sau đừng mang quà đến nữa nhé, biết chưa?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận