Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 636 - Trào lưu thịnh hành



Đợi làm xong kem bơ, phôi bánh ngọt trong nồi cơm điện cũng ổn rồi, Giang Miên Miên lấy phôi bánh ra, phết kem bơ lên.Bây giờ kỹ thuật trang trí hoa của Giang Miên Miên đã rất tốt rồi, cô cầm lấy dụng cụ bắt đầu làm hoa, không bao lâu, một cái ngọt xinh đẹp đã làm xong.“Xong rồi, anh Đường Lâm, bây giờ cái bánh này xem như xong rồi, sau này kiểu bánh của chúng ta có thể tùy ý thay đổi, nếu như khách hàng thích ăn bánh ngọt trái cây thì chúng ta có thể đổ nước trái cây lên trên, dĩ nhiên còn có thể đổ socola.” Giang Miên Miên nói.Đường Lâm nghe vậy, hài lòng gật đầu, trong lòng càng mong đợi hơn.“Vậy thì quá tốt rồi, kiểu bánh ngọt càng nhiều thì sự lựa chọn của khách hàng càng nhiều, sau này kinh doanh chắc chắn sẽ càng tốt hơn.”“Anh Đường Lâm, anh yên tâm, nhất định sẽ thế.” Giang Miên Miên tràn đầy tự tin nói.Kiếp trước, gần như khi mọi người trải qua sinh nhật đều sẽ mua bánh sinh nhật, chỉ cần bọn họ mở rộng thị trường, đến ngày sinh nhật, mua bánh ngọt thì tuyệt đối sẽ trở thành trào lưu thịnh hành.Cô lấy bánh ngọt làm xong tới phòng khác, mấy đứa nhỏ thấy lại có một cái bánh ngọt, tất cả đều nhảy cẫng hoan hô, vui mừng không thôi.Trương Quế Hoa thấy Giang Miên Miên lại bưng ra một cái bánh ngọt, kinh ngạc hỏi: “Này, Miên Miên sao cháu lại làm thêm một cái thế?”“Dạ bà, mới rồi cháu thấy mọi người ăn chưa đã, nghĩ tới bây giờ không có chuyện gì nên lại làm thêm một cái ạ.” Giang Miên Miên miệng ngọt dụ dỗ nói.“Đứa nhỏ nhà cháu thật là hiểu chuyện quá, thứ đồ quý như vậy, sao mà ăn đủ chứ, cái này cứ cho mấy đứa nhỏ ăn đi.” Trương Quế Hoa nhìn Giang Miên Miên, từ ái nói.Chí Văn vừa nghe thì vỗ tay hoan hô: “Tốt quá, tốt quá đi, lại có bánh ngọt ăn rồi.”Mới vừa rồi cậu ta còn chưa ăn đã đâu, còn nghĩ là không biết bao giờ cậu ta có thể ăn được nữa, không ngờ tới nguyện vọng vậy mà lại nhanh chóng được thực hiện như vậy, điều này thật sự khiến người ta vui mừng mà.Những đứa nhỏ khác cũng vô cùng vui mừng.Tôn Lệ Hà vốn đang còn vui vẻ vì có thể ăn bánh ngọt nữa, vừa nghe thấy lời của bà cụ, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ, bà ta cũng muốn ăn bánh mà.Bà ta chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bánh ngọt bị chia cho mấy đứa nhỏ, thèm ăn đến nuốt nước miếng.Mà lần này mấy đứa nhỏ lại ăn đến thỏa thê.Khi Đại Nha, Nhị Nha còn có Lai Đệ được chia bánh ngọt thì còn nhớ tới khi nãy Trình Anq mới chỉ ăn được có mấy miếng, mỗi đứa lại gắp một miếng lớn, chia ra nhét vào trong miệng bà ta.Ăn xong bánh ngọt rồi, bà cụ Trương liền chuẩn bị muốn về nhà, Trương Quế Hoa thấy mẹ bà ta muốn đi, cũng đứng dậy chuẩn bị mặt quần áo.“Bà ngoại, cha mẹ, ăn xong cơm tối rồi hẳn đi, bây giờ trời vẫn còn sớm, trở về sớm thế cũng không có việc gì.” Giang Trường Hải giữ lại nói.“Không được rồi, Trường Hải, lần này bà tới là để nhìn Miên Miên một chút, nhà bà còn cách chỗ này khá xa, đi về trễ sẽ không thấy đường.” Bà cụ Trương giải thích.“Đúng đó Trường Hải, đợi sau này có cơ hội thì tụi mẹ lại tới.Giang Trường Hải thấy bọn họ khăng khăng muốn đi, cũng không ép ở lại, dù sau trong nhà nhiều người vậy cũng không ở lại ngủ được.Đợi sau khi tiễn người nhà họ Giang đi, mấy đứa bé Lý Lan, còn có Chung Nguyên và Điền Vi đều phải về.Cứ vậy một hồi, phòng lớn tràn đầy người giờ chỉ còn lại mấy người Úc Thừa và một nhà Giang Miên Miên.Người nhà Giang Miên Miên từ trấn trên về, vừa về tới thôn đã bị người trong thôn vây lại.“Thím Quế Hoa, hôm nay sinh nhật Miên Miên, mấy người lại ăn được món ngon gì trong trấn thế?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận