Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1012 - Nhất định phải thất bại rồi



Giang Trường Phụng bị cô ấy làm cho tức cười: "Cậu ở cùng với Miên Miên một lát đi, tớ đi pha cà phê cho cậu.""Được, thêm hai cục đường nha."Sau khi thấy bạn tốt đi vào trong bếp, Tần Tuyết nhìn Giang Miên Miên ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh, khen ngợi nói: "Miên Miên, cháu thật đúng là công thần nhỏ! Cháu vừa đến, tinh thần của cô út cháu đã thay đổi không giống lúc trước rồi, cháu chính là linh đan diệu dược của cô út cháu, còn lợi hại hơn trung y già nổi tiếng nhất Hương Thành nữa."Thật ra Giang Miên Miên biết Tần Tuyết nói gì, nhưng cô chỉ có thể làm bộ không biết cười cười cho qua.Trạng thái của Giang Trường Phụng ngày càng tốt, nhưng Mã Lỗi bên kia, thì thật sự không tốt.Hạng mục công ty bên kia vẫn luôn thúc giục tiền vốn, nhưng Cao Văn lại không chịu nhả, lần trước sau khi Mã Lỗi cãi nhau với Giang Trường Phụng, cũng không liên lạc nữa.Mà hai ngày trước Mã Lỗi đã nghe thư ký nói đến chuyện, Giang Trường Phụng dẫn Giang Miên Miên đến công ty ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.Mặc dù trong lòng Mã Lôi rất khó chịu, như lại không thể cúi đầu đến tìm Giang Trường Phụng.Lúc Mã Lỗi đến, Tần Tuyết còn chưa đi."Ha ha, cô Tần, thật khéo, cô cũng ở đây sao." Mã Lỗi tươi cười chào hỏi Tần Tuyết."Hừ..." Tần Tuyết hừ lạnh một tiếng, không quan tâm tên này.Mã Lôi lúng túng sờ mũi một cái, đi đến cạnh Giang Trường Phụng nhỏ giọng nói: "Trường Phụng, anh có chuyện muốn bàn bạc với em, chúng ta lên lầu nói chuyện đi."Mặc dù Giang Trường Phụng không muốn để ý đến người này, nhưng cũng ngại nổi giận trước mặt Giang Miên Miên, không thể làm khác hơn là nén giận, dẫn người này đến thư phòng."Chuyện gì? Nói đi." Giang Trường Phụng ngồi trên ghế salon, ôm cánh tay, thoải mái nhìn Mã Lỗi.Mã Lỗi cố nhịn đến bên cạnh Giang Trường Phụng, lấy lòng nói: "Trượng Phượng, lần trước cãi nhau với em là anh không đúng, đang bực bội nên nói chuyện có chút khó nghe, những năm nay, em cống hiến rất lớn cho công ty, anh không nên nói như vậy với em.""Hôm nay anh đến, chỉ muốn nói những lời này với tôi sao." Giang Trường Phụng nghe được những lời này, vẻ mặt cũng không thay đổi gì."Còn có một việc, Trường Phụng, hạng mục công ty bên kia vẫn luôn thúc giục tiền đầu tư, bên ngân hàng không chịu thả, tiếp tục như vậy, hạng mục này khẳng định sẽ thất bại! Công ty là do hai chúng ta cùng nhau xây dựng lên, em khẳng định không muốn thấy công ty xảy ra chuyện đi, tiền vay kéo dài càng lâu, công ty tổn thất càng lớn, em thông cảm một chút, để cho anh cưới Cao Văn về đi." Vòng vo một hồi, rốt cuộc Mã Lỗi cũng nói ra mục đích thật sự của mình.Giang Trường Phụng nghe vậy, sắc mặt lạnh lùng: "Mã Lỗi, thái độ của tôi vẫn như cũ, nếu như hôm nay anh chỉ muốn nói chuyện này với tôi, vậy giữa chúng ta không có gì để nói.”Mã Lôi nhìn thái độ kiên định như vậy của Giang Trường Phụng, nói chuyện cũng không nể mặt như vậy, cũng bị làm cho có chút tức giận.Nhưng dưới tình huống chỉ có một lựa chọn, dù cho Mã Lỗi tức giận, cũng chỉ có nhịn xuống, tiếp tục thấp giọng lấy lòng nói: "Trường Phụng, bây giờ không phải là lúc tức giận, hạng mục này công ty chúng ta đã chuẩn bị mấy năm rồi, nếu như tiền vay vẫn luôn không chuyển đến, công ty nhất định sẽ tổn thất nghiêm trọng, coi như anh cầu xin em, được không?"Giang Trường Phụng nhìn Mã Lỗi, giọng nói vô cùng bình tĩnh hỏi: "Công ty, tiền vay, hạng mục, Mã Lôi, tôi muốn hỏi anh, ở trong lòng anh, có phải chỉ có những thứ này hay không? Từ đầu đến cuối anh có từng nghĩ đến cảm nhận của tôi không? Cho dù chỉ trong nháy mắt? Chẳng lẽ ở trong mắt anh, hôn nhân, tình cảm hơn mười năm của chúng ta cứ không đáng một đồng như vậy sao?"Mã Lỗi nghe Giang Trường Phụng nói như vậy, còn tưởng rằng cô ấy hỏi loại câu này là đang tủi thân lên án.

Bạn cần đăng nhập để bình luận