Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 523 - Chỉ nhẹ nhàng



Thế nhưng kỳ nghỉ hè năm nay, bởi vì sự xuất hiện của thần đồng Giang Miên Miên này khiến mẹ cậu một hai nhét cậu đến nhà cô để cậu học hành chung với tụi cô, ngột ngạt và khó chịu khỏi phải nói.Nhưng cảm giác hạnh phúc đều là so sánh mà ra, giờ phút này nghe được cảnh ngộ bi thảm của Chí Văn, cậu lại cảm thấy bản thân mình hạnh phúc cùng cực."Truyện tranh? Anh có chuyện tranh luôn?" Hai anh em vừa nghe lời này kích động kéo cánh tay Vương Lợi hỏi.Nhìn thấy bọn họ kích động như vậy, Vương Lợi liền nở nụ cười đắc ý: "Đúng vậy, nhiều lắm, nhiều lắm đấy nha.""Wow, hâm mộ anh quá!"Hai anh em nhà họ Giang ngày thường nhiều lắm cũng chỉ có được mấy đồng ở trong tay, chỉ đủ để mua một que kem ăn thôi. Cho nên, xưa nay cũng chưa từng mua truyện tranh, chỉ có thể đọc ké bạn bè ở trên trường mà thôi.Bây giờ nghỉ hè, hai anh em họ cũng đã hơn hai tháng không được đọc truyện tranh rồi, lúc này vừa nghe Vương Lợi nói có truyện tranh, cả hai người đều vô cùng kích động: "Cái đó, anh có thể cho tụi em mượn đọc được không thế?""Được chứ, hai cậu theo tôi về nhà đi. Ở nhà tôi có rất nhiều, các cậu cứ tự mình chọn là được, nhưng mà tôi có một điều kiện, không được làm hư sách của tôi." Vương Lợi cực kỳ hào phóng nói."Ừm ừm, tụi em nhất định sẽ cẩn thận." Chí Văn vui mừng liên tục gật đầu nói.Chí Võ cũng vui mừng khôn xiết: "Anh yên tâm, tụi em chỉ xem một cách nhẹ nhàng, lật truyện một cách thật nhẹ nhàng."Chỉ cần có thể để cho tụi cậu đọc truyện tranh, thì muốn thế nào cũng được hết."Giang Miên Miên, Lý Lan, hai cậu đi với tôi không?" Vương Lợi khẽ nhướng mày, vẻ mặt đắc ý nhìn hai người hỏi."Tôi thì không đi đâu, mọi người đi xem đi." Giang Miên Miên nói."Tôi cũng không đi." Lý Lan mới không thèm chơi đùa chung với ba đứa con trai nhé, cô chỉ thích cùng với Giang Miên Miên yên tĩnh mà đọc sách, học bài."Hứ, không đi thì thôi, Chí Văn, Chí Võ, đi thôi. Tôi dắt các cậu đến nhà tôi." Vương Lợi vừa phất tay, cực kỳ có phong độ của đại ca mang theo hai tùy tùng rồi đi mất."Chí Văn, Chí Võ, ra ngoài chơi thì về sớm nhé." Trương Quế Hoa nhìn thấy hai đứa cháu trai đã ra ngoài, cất tiếng dặn dò."Biết rồi thưa nội, chơi một lát rồi về ngay." Chí Văn lớn tiếng trả lời.Giang Miên Miên nhìn thấy mấy cậu con trai ầm ĩ rời đi, cuối cùng cũng thở phào: "Chị Lan Lan, họ đi rồi chúng ta tiếp tục học bài đi.""Ừm." Lý Lan ngồi trên ghế, sau khi viết ra mấy câu hỏi lại khẽ nhướng mày, thở dài thườn thượt."Àiiiiii!"Giang Miên Miên liền chớp đôi mắt to tròn long lanh sáng ngời hỏi: "Sao thế? Chị Lan Lan, chị gặp phải câu hỏi nào không biết sao?""Không phải, Miên Miên này! Chị thật sự rất hâm mộ Vương Lợi." Lý Lan bất chợt nói."Hửm? Chị hâm mộ cậu ta gì thế?" Giang Miên Miên cực kỳ khó hiểu hỏi."Chị hâm mộ cậu ta bắt đầu từ học kỳ này đã được học chung một trường với em, chưa biết chừng còn được chung một lớp nữa cơ, hai người ngày nào cũng được đi học chung với nhau rồi." Lý Lan hâm mộ nói."Chuyện này thì có gì đáng hâm mộ đâu chứ, đợi đến sang năm chị lên cấp hai chúng ta chẳng phải là cũng cùng trường rồi sao? Đến lúc đó thì cũng có thể đi học chung với nhau rồi." Giang Miên Miên an ủi nói."Ừm, đúng, em nói đúng lắm. Vậy học kỳ này chị nhất định phải học thật giỏi, đợi lúc thi chuyển cấp, thi được một thành tích tốt, có vậy thì mới không uổng phí kỳ nghỉ hè này em dạy chị lâu như vậy." Lý Lan thẳng sống lưng cực kỳ tự tin nói."Ừm, chị Lan Lan, em tin chị, chị chắc chắn có thể thi được thành tích tốt." Giang Miên Miên cổ vũ nói.Đợi đến lúc gần trưa, hai tên nhóc Chí Văn và Chí Võ mới đầu đầm đìa mồ hôi chạy về, bọn cậu nhìn thấy trên bàn trà có cốc trà và ấm nước, tự mình rót hai ly nước lọc lớn, 'ừng ực ừng ực' uống cạn.Trương Quế Hoa ở bên cạnh nói: "Ây dô, uống chậm thôi, đừng để bị sặc."

Bạn cần đăng nhập để bình luận