Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1014 - Ly hôn 1



Mã Lỗi thấy thái độ của đứa nhỏ này đối với mình trước sau thay đổi lớn như thế, cũng đoán được hẳn là cô đã biết những chuyện mình đã làm kia.Tần Tuyết ở bên cạnh vốn đang lo Giang Miên Miên tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, bị Mã Lỗi lừa gạt đâu.Bây giờ nghe thấy cô nói như vậy, bà lập tức lộ ra một nụ cười tươi đắc ý: "Mã Lỗi à, anh vẫn là không nên ở chỗ này lãng phí thời gian, ở đây không có người cần anh dỗ dành, nếu như anh rảnh quá, thì đi dỗ dành những hồng nhan tri kỷ bên ngoài kia của anh đi, các mụ chắc chắn rất chào đón anh.""Chị Tần, mong chị nói chuyện chú ý phân tấc một chút." Mã Lỗi bị bà châm biếm ngay trước mặt Giang Miên Miên như thế, vẻ mặt có chút không nén được giận."Làm sao? Tôi nói không đúng à? Bên ngoài anh không có hồng nhan tri kỷ à? Anh đừng cho là tôi không biết mục đích lần này anh tới, tôi cho anh biết, không có khả năng, Trường Phụng sẽ không đồng ý đâu." Nếu không phải Tần Tuyết cố kỵ Giang Miên Miên ở đây, cô thật sự là hận không thể mắng chết cái tên đàn ông cặn bã không có lương tâm này.Ông chủ Mã những năm này sống trong an nhàn sung sướng, dù đi tới đâu cũng đều có người cúi đầu khom lưng nịnh bợ, nào đã bị người châm biếm như thế.Chẳng qua là nghĩ đến bản thân còn có việc phải cầu người ta, mà hai người kia cũng đều chiếm cứ lấy vị trí quan trọng ở trong lòng Giang Trường Phụng, cssuj ta cũng chỉ có thể nín lại một hơi, chán nản rời đi.Mã Lỗi vừa đi, Giang Miên Miên và Tần Tuyết liền lập tức đến phòng ngủ của Giang Trường Phụng."Miên Miên, qua gõ cửa đi." Tần Tuyết khẽ khàng đẩy Giang Miên Miên một chút, ra hiệu nói.Giang Miên Miên gật gật đầu, đi qua nhẹ nhàng gõ gõ cửa: "Cô nhỏ, cháu là Miên Miên đây."Trong phòng rất nhanh liền truyền đến tiếng nói của Giang Trường Phụng: "Cô đây."Cửa phòng ngủ bị mở ra, vành mắt Giang Trường Phụng ửng đỏ nhìn về phía hai người cười cười: "Sao thế? Vì sao hai người nhìn mình như vậy?""Cô nhỏ, cô không sao chứ?" Giang Miên Miên quan tâm hỏi."Đúng vậy đó, Trường Phụng, cậu đừng so đo với tên khốn kiếp kia, cứ coi thằng đấy như một quả rắm, nếu sau này thằng đấy lại đến, cậu đừng mở cửa cho hắn nữa." Tần Tuyết cũng giận dữ nói."Được, hai người đừng lo lắng, mình không sao." Giang Trường Phụng thấy vẻ mặt lo lắng kia của Giang Miên Miên, dẫn cô đi vào phòng ngủ.Tần Tuyết cũng theo sát phía sau, đi vào."Miên Miên, chuyện của cô và chú út, cháu đã sớm biết à?" Giang Trường Phụng đột nhiên hỏi.Cô ấy có thể từ hai bàn tay trắng gây dựng sự nghiệp cùng Mã Lỗi, dốc sức làm ra một cơ ngơi sự nghiệp lớn như thế, sao có thể chỉ là người phụ nữ bình thường cơ chứ.Từ lúc cháu gái nhỏ chủ động đưa ra muốn đến ở cùng cô, lại còn luôn luôn lơ đãng nhắc chuyện thôn Thạch Kiều, chuyện ba mẹ bà nhớ bà, và thái độ của cô vừa rồi rõ ràng là chán ghét phản cảm với Mã Lỗi, cô liền đoán được đứa nhỏ này hẳn là biết tình cảnh khó chịu bây giờ của cô.Dù sao những chuyện kia của Mã Lỗi, gây ồn ào đàm tiếu trong giới giải trí cũng không chỉ một hai lần.Chỉ là đứa nhỏ này băn khoăn đến cảm xúc và mặt mũi của cô, nên mới luôn giả vờ như không biết mà thôi.Giang Miên Miên thấy cô nhỏ của cô đã hỏi, cũng không phủ nhận, mà thuận thế gật đầu: "Vâng, cô nhỏ, trước đây cháu đã xem qua báo chí, Mã Lỗi kia, không phải là một người đàn ông tốt. Cô nhỏ, cô là người tốt như vậy, không nên theo ông ta chịu ủy khuất, nếu như cha cháu mà biết ông ta ức hiếp cô như thế, chắc chắn sẽ cầm gậy sắt ra đánh ông ta chạy vòng quanh, để cô hả giận. Ông bà nội cháu cũng sẽ không giận cô bỏ nhà đi, mà là đau lòng vì cô phải chịu những oan ức này."Tần Tuyết cũng theo đó mà khuyên: "Đúng vậy đó, tiểu Tuyết, cái tên Mã Lỗi này càng ngày càng quá đáng, trước kia hắn ta chỉ là ở bên ngoài làm bừa, nhưng bây giờ lại còn muốn đem con mụ kia cưới về nhà. Cô ta cũng không phải chiếc đèn đã cạn dầu, vào cửa chắc chắn là cái gì cũng muốn tranh đoạt với cậu, cậu cũng đừng lại làm mình chịu tủi thân."

Bạn cần đăng nhập để bình luận