Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 387. Cùng nhau làm bài tập

Nghe vậy, nhưng Tô Uyển Ngọc cũng không có đồng ý mà là hòa nhã nói: “Chị dâu, đây là chuyện của Miên Miên, tụi em không thể làm chủ thay con bé được, mấy chị phải hỏi con bé mới được.
Từ trước tới giờ nhà của bọn họ luôn là tự làm chủ chuyện của mình.
Hơn nữa bà cũng có hơi lo nhiều đứa nhỏ tụ lại như vậy sẽ ảnh hưởng tới việc học của con gái bà.
Mấy người hàng xóm vừa nghe lời này, phút chốc liền đồng loạt quay đầu lại nhìn Giang Miên Miên: “Miên Miên, để mấy anh chị làm bài tập với con, có được không con?”
“Được ạ.”
Giang Miên Miên không hề quan tâm chuyện nhiều đứa nhỏ cùng làm bài tập với cô.
Hơn nữa nhà bọn họ vừa mới dọn tới đây không bao lâu, nếu như mà từ chối thẳng lời nhờ vả của mấy người hàng xóm thì sợ rằng quan hệ hàng xóm sau này sẽ không được tốt lắm.
Giang Trường Hải lại mừng vì con gái ông có thể có bạn chơi cùng, bằng không con gái ông trừ đi học ra thì ngày nào cũng nằm dí ở nhà làm bài tập.
Hơn nữa có thêm bạn nhỏ, sau này khi cô học trung học cơ sở, ở trường cũng không dễ dàng bị người ta bắt nạt.
Mấy người hàng xóm cũng thật vui mừng, thím Lý cười tươi rói sờ cái đầu nhỏ của cô: “Ôi chao, Miên Miên ngoan quá, thật là hiểu chuyện, lát nữa tụi con làm bài tập, nếu mà có vấn đề nào không biết, con nhớ dạy tụi nó nha. Nếu mà thành tích của chị Lan Tử của con tăng lên, thím sẽ mua kẹo cho con ăn.”
“Dạ, vâng thím Lý.” Giang Miên Miên ngoan ngoãn trả lời.
Tô Uyển Ngọc thấy con gái bà đồng ý thì đương nhiên bà với Giang Trường Hải sẽ không có ý kiến gì.
“Thím Lý này, chị dâu, tụi nhỏ học ở chỗ này, em vô cùng chào đón, tụi mình đều là hàng xóm, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm, nhưng mà quà này tụi em không thể nhận, mấy chị làm vậy là khách sáo quá rồi.” Tô Uyển Ngọc từ chối nói.
“Này nha, thế thì ngại lắm, cũng không phải thứ gì quá quý, mấy em cứ giữ lại đi.” Thím Lý cười ha hả nói.
“Không có gì đâu, đều không phải là người ngoài, mau lấy về đi.”
“Tiểu Giang và Tiểu Tô đúng là người cẩn thận, sau này tụi em có việc gì, cần tụi chị giúp thì cứ nói nha.”
Mấy người hàng xóm thấy Tô Uyển Ngọc đã nói như vậy, cũng không kiên trì để quà lại nữa.
“Yên tâm đi, em sẽ không khách sáo với mấy chị đâu, em đi dọn bàn cho tụi nhỏ.” Tô Uyển Ngọc nói xong thì ngay lập tức đi dọn bàn ăn cơm.
“Lại đây này mấy đứa, tụi con làm bài tập trên bàn này.”
“Cảm ơn dì ạ.”
Bọn nhỏ đồng thanh nói cảm ơn, phụ huynh tụi nó còn ở đây, đương nhiên là phải giả vờ làm đứa trẻ ngoan, biết lễ phép.
Năm đứa nhỏ ngồi trên băng ghế, đều lấy bài tập nghỉ hè ra, bày lên trên bàn.
Cái bàn Tô Uyển Ngọc vừa mới thu dọn sạch sẽ, trong nháy mắt đã biến thành “chiến trường”.
Mấy người hàng xóm nhìn tụi nhỏ làm theo Giang Miên Miên yên lặng làm bài tập, trong lòng rất hài lòng, lại nói mấy câu khách sáo rồi ai về nhà nấy.
Mà mấy đứa nhỏ đang giả vờ giả vịt làm bài tập, thấy phụ huynh mình đi rồi thì lập tức lộ nguyên hình.
Có ba đứa nhỏ đá mắt với nhau, sau khi hiểu ý nhau thì nhanh chóng chạy ra ngoài đi chơi, Giang Trường Hải cũng không cản lại.
Mà thằng nhóc bình thường thích đùa dai, luôn là đứa trẻ thích tẩy chay Giang Miên Miên nhất và bé gái nhà thím Lý lại không đi.
Tô Uyển Ngọc đem nho từ trong nhà đi ra, nhìn thấy ít người thì hỏi: “Mấy đứa nhỏ khác đâu rồi?”
“Chạy rồi.”
Giang Trường Hải nhận lấy đồ từ trong tay bà: “Anh rửa cho, vợ, em cứ ngồi nghỉ ngơi là được rồi.”
Sau khi rửa trái cây cho mấy đứa nhỏ, hai vợ chồng liền tay trong tay đi ra ngoài chơi thế giới của hai người, trong nhà chỉ còn ba đứa bé Giang Miên Miên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận