Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 221. Cũng bị người khác xuyên vào

Những loại chuyện như vậy thật sự không có cách nào cưỡng ép xoay chuyển, bà ta chỉ có thể tiếp tục tức giận bôi thuốc: “Cái tốt không linh cái xấu lại linh, con nhỏ chết tiệt kia chắc là sao chổi nhập vào! A, thật là đau!”
Chiêu Đệ tránh ở ngoài cửa nghe lén, nghe tiếng kêu đau đớn của bà ta, trong lòng hết sức sảng khoái, đáng đời!
Mà dựa theo phản ứng của bà cụ, cô nghĩ mình phải tự tìm một cách nào đó để làm cho bà nội coi trọng mình.
Nhà lớn ở sát vách cũng nghe thấy đối thoại của mẹ chồng nàng dâu hai người, Tô Uyển Ngọc và Giang Trường Hải nói chuyện: “Anh Hải, theo anh thì đứa bé Chiêu Đệ kia là thật sự mơ thấy thần tiên ư? Hai chuyện lần này nó đều nói đúng.”
Giang Trường Hải không để ý lắm nói: “Chắc là trùng hợp đấy, sao lại có chuyện tâm linh như vậy được. Chẳng lẽ chỉ ngã xuống nước lại có thể được thần tiên để ý. Nếu là như thế thì sao Úc Thừa không được thần tiên báo mộng chứ.”
Ông không thèm quan tâm Chiêu Đệ là giả thần giả quỷ hay thật sự có thể để mơ thấy thần tiên. Dù sao cũng không phải con gái của ông, ông quan tâm làm gì.
"Nói cũng đúng." Tô Uyển Ngọc gật đầu đồng ý.
Giang Miên Miên lại là ở trong lòng “thôi xong” một tiếng, cô nghĩ đến chính mình là người xuyên không đến, Chiêu Đệ sẽ không phải cũng bị người khác xuyên vào chứ?
Cô cẩn thận về suy nghĩ một chút, phát hiện hành vi của Chiêu Đệ từ sau khi rơi xuống nước thật đúng là không giống như trước đây, mà những truyện cô bé làm bây giờ cũng rất giống kịch bản nữ chính phản kích vả mặt họ hàng cực phẩm.
Vừa có suy nghĩ này, Giang Miên Miên lập tức liền không thể ngồi yên được nữa. Cô vội vàng ở trong lòng gọi hệ thống.
“Hệ thống, Chiêu Đệ có phải người khác xuyên vào hay không?”
Hệ thống: “Cô cứ yên tâm, trong mỗi thế giới chỉ có thể có một người xuyên không, nếu không thì thế giới đó sẽ bởi vì không chịu được mà sụp đổ.”
Nghe vậy, Giang Miên Miên nhẹ nhàng thở ra: "Vậy là tốt rồi."
Thấy cô phản ứng lớn như thế, hệ thống tò mò hỏi: “Ký chủ, vì sao cô lại sợ hãi nếu Chiêu Đệ là người xuyên không vậy?”
“Aizzz…” Giang Miên Miên yếu ớt thở dài bài, “Bởi vì chúng ta nhìn qua rất giống bia đỡ đạn.”
Ở góc độ người ngoài mà xem thì nhà bọn họ và phòng ba thật sự rất giống những thân thích rác rưởi trong danh sách cần báo thù vả mặt.
Hôm nay là sinh nhật của Chiêu Đệ, nhưng Trương Quế Hoa không coi trọng đứa cháu gái này, càng không hề nhắc đến việc luộc cho cô bé quả trứng gà.
Vì thế mà hàng năm mỗi khi những đứa trẻ phòng hai sinh nhật thì đều luôn đóng cửa lại, lặng lẽ chúc mừng cùng người trong nhà.
Triệu Tiểu Quyên nghĩ đến khi mang thai, cứ ba ngày sẽ được một quả trứng gà, bà cố ý để quả trứng gà được chia cho mình hôm qua cất đi không ăn, muốn chờ đến lúc sinh nhật con gái thì để cho con gái cũng được ăn trứng gà.
“Chiêu Đệ, chúc mừng sinh nhật, đây là trứng gà mẹ chuẩn bị cho con, chúc con gái mẹ về sau khỏe mạnh lớn lên, không bệnh tật gì.”
Quãng thời gian trước, Chiêu Đệ bị ngã vào sông băng, nửa đêm phát sốt, cũng đã dọa bà sợ hãi, cho nên chỉ cần cô có thể lớn lên khỏe mạnh bà sẽ không cầu mong gì khác.
Triệu Tiểu Quyên mở đầu, Đại Nha cũng lấy từ trong túi ra một viên kẹo sữa và hai viên kẹo đường.
“Chiêu Đệ, chúc mừng sinh nhật, chị cả chúc em về sau mỗi ngày đều ngọt ngọt ngào ngào nha.”
“Cảm ơn chị cả.” Chiêu Đê nhìn kẹo trong tay Đại Nha, lỗ mũi có chút ê ẩm.
Cô biết kẹo này đều là trước đây Giang Miên Miên cho, thế nhưng chị cả cô cũng chưa ăn một cái.
Nhị Nha cũng lấy ra khoai lang cô bé lén nướng.
Lai Đệ tuổi còn nhỏ, khá ham ăn. Mỗi khi Nhị Nha chia cho cô bé cái gì, cô bé đều ăn hết luôn.
Bây giờ nhìn thấy mẹ và các chị cô đều chuẩn bị quà cho Chiêu Đệ, cô bé cũng hiểu được một chút, chớp chớp mắt nói: “Chị tư, quà lần này em nợ, đợi sau này em có gì ăn ngon sẽ giữ lại cho chị.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận