Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 738 - Đương nhiên là phải béo



Lúc Tô Uyển Ngọc thức dậy, hai người bác của nhà họ Tô đang ngồi trên ghế sofa xem ti vi, bà thấy bên cạnh ghế sofa bày nhiều quà như vậy, nhất thời kinh ngạc hỏi: “Bác cả, bác gái, hai người đi mua đồ lúc nào vậy?”Bà vốn định để lát nữa bảo Giang Trường Hải đi hợp tác xã mua bán mua đồ, không ngờ rằng hai người họ đã mua về trước rồi.“Hai bác cũng chỉ mới quay lại chưa được bao lâu, vừa hay dậy sớm không có việc gì làm nên trực tiếp mua đồ về. Con người khi lớn tuổi rồi thì ngủ cũng ít hơn.” Bác cả Tô cười ha ha giải thích.Mua cũng đã mua rồi, Tô Uyển Ngọc cũng không nói thêm gì nữa.Đợi đến khi bọn họ ăn sáng xong, bác cả Tô nhìn Trương Quế Hoa, khách sáo hỏi: “Chị à, mấy ngày nay chúng tôi đến đây thực sự đã làm phiền chị rồi. Hôm nay chúng tôi muốn đến thôn Thạch Kiều thăm anh thông gia một chút, không biết như vậy có tiện không?”“Tiện, tiện chứ, đương nhiên là tiện rồi.” Trương Quế Hoa gật đầu liên tục.Ôi chao, người nhà mẹ đẻ của con dâu cả đúng là rất lịch sự, lại còn mua nhiều đồ như vậy. Trương Quế Hoa nhìn một đống đồ đặt ở dưới đất kia, cười đến tít mắt.“Vậy chị xem khi nào chúng ta sẽ đi?” Bác cả Tô dò hỏi.“Đi ngay bây giờ đi, nhân lúc mặt trời vẫn chưa ló dạng, vẫn chưa nóng lắm.” Trương Quế Hoa ra ngoài lâu như vậy cũng có chút nhớ nhà.Chủ muốn thế nào thì khách như thế đó, bác cả Tô gật đầu nói: “Được.”Thương lượng xong việc quay về thôn Thạch Kiều, bà cụ về phòng thu dọn đồ đạc. Lúc tới đây bà ta cũng không mang theo gì, chuẩn bị vài phút là xong.Hai đứa nhóc Chí Văn Chí Võ ngày ngày ở đây ăn ngon uống ngon, còn không cần làm bài tập, lại có thể tùy ý xem ti vi, bọn chúng ở đây rất vui vẻ vô lo vô nghĩ.Bây giờ phải về nhà rồi, bọn chúng đều có chút không nỡ, nhưng vừa nghĩ đến việc khai giảng là có thể ở đây lâu dài, bọn chúng lại vui vẻ trở lại.Vì lần này có nhiều người cùng về, một cái xe đạp của nhà Giang Trường Hải không đủ dùng, ông lại đến nhà Lý Lan và Vương Lợi mượn xe đạp.Chín người lái ba chiếc xe đạp, vừa nói vừa cười quay về thôn Thạch Kiều.Nhiều người như vậy cùng nhau về thôn, vừa vào thôn bọn họ đã dẫn đến sự chú ý của những người khác.Đợi đến khi người trong thôn thấy người nhà họ Giang dẫn ba người xa lạ quay về, vẻ mặt đầy sự tò mò đánh giá.Mấy người này ăn mặc lịch sự, da thịt trắng mịn, vừa nhìn đã biết là người trong thành phố, không biết nhà họ Giang có quan hệ thế nào với bọn họ.“Thím Quế Hoa về rồi à? Sống trong thị trấn như thế nào? Tôi thấy mấy ngày nay hình như thím béo lên rồi đấy?” Vẻ mặt người trong thôn ngưỡng mộ hỏi.“Đương nhiên rồi, ở trên thị trấn ngày nào chúng tôi cũng ăn thịt, ăn cơm gạo, có thể không béo được sao?” Trương Quế Hoa ngồi ở yên sau xe đạp, vẻ mặt rất có tinh thần, khoe khoang nói.Nghe vậy, người trong thôn nuốt nước miếng, càng hâm mộ nói: “Ngày nào cũng ăn thịt đương nhiên là phải béo rồi. Vẫn là Trường Hải có bản lĩnh, kiếm được tiền cũng không quên đón mẹ lên thị trấn hưởng phúc.”“Đương nhiên rồi, con trai tôi, cháu gái tôi đều có tiền đồ.” Người khác khen còn chưa đủ, Trương Quế Hoa còn tự mình khen mình.Vốn dĩ Giang Trường Hải đi ở phía trước nhất, Tô Uyển Ngọc đi ở giữa. Nhưng Giang Trường Hải thấy mẹ mình nói chuyện với người trong thôn nên giảm tốc độ lại.Xe đạp của Tô Uyển Ngọc và bác cả Tô liền tiến lên trước nhất.Những người thích hóng chuyện trong thôn thấy bọn họ đi xa rồi, những gì bản thân nói chắc chắn bọn họ không nghe được mới chạy đến đuổi theo sau xe đạp của Giang Trường Hải, nhỏ giọng hỏi: “Thím Quế Hoa, người ngồi sau xe đạp của chị dâu Uyển Ngọc là ai vậy? Trông không giống người ở chỗ chúng ta.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận