Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 572 - Chỉ để giải trí



“Có lòng rồi, nào, cùng vào phòng đi.” Giang Trường Hải nhận quà rồi chào hỏi.“Cha mẹ, hai người đến rồi, vào uống chút nước nóng cho ấm người.” Tô Uyển Ngọc lấy mấy cái cốc từ trong bếp ra đặt lên bàn, cầm phích nước rót nước nóng vào từng ly.“Con trai, con dâu, không cần phải bận bịu như thế, cha mẹ không lạnh.” Trương Quế Hoa vừa đi vào vừa xua tay nói.Ngay khi đôi vợ chồng già bước vào phòng khách, thì thấy chiếc TV được đặt đối diện với ghế sofa.Trương Quế Hoa ngạc nhiên hỏi: "Con trai, nhà con mới mua TV à?"Những người khác trong nhà họ Giang nghe thấy lời nói của bà ta thì nhanh chóng đi tới phòng khách, thò đầu vào nhìn, bọn họ thấy một chiếc TV trong lòng cũng đầy ngưỡng mộ.Anh cả đúng là có tiền, chiếc TV này có giá mấy trăm tệ!Bỏ ra mấy trăm tệ mua một cái cũng chỉ để giải trí, đúng là chẳng có ích gì, không thể ăn cũng không thể mặc, trong mắt người nhà họ Giang thực sự quá xa hoa."Oa, bác cả, nhà bác có TV à."Chí Võ vừa xem TV, vừa nhảy cẫng lên vì vui sướng, làm sao đây? Cậu ta đột nhiên không muốn đi, cậu ta rất muốn ở lại nhà bác cả mình, dường như sau này ngày nào cũng có thể được xem TV, a, Miên Miên cũng hạnh phúc quá.Mặc dù Chí Văn không nói, nhưng mắt cậu ta vẫn dán vào TV, không nỡ rời đi chút nào.Đại Nha, Nhị Nha và Lai Đệ trước giờ chỉ nghe mọi người nói về TV, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy đồ thật, nghe nói bên trong thứ này có người đang cử động, có thể diễn kịch, cũng không biết là như thế nào nữa? Bọn họ đều nhìn một cách hiếu kỳ."Mẹ, cái TV này không phải do con mua, là do con gái con tự làm đấy, hơn nữa, đây không phải loại TV trắng đen bán bên ngoài, đây là TV màu, mọi người nhìn sang...."Giang Trường Hải vừa nói vừa bật TV lên, dò đến đài đang chiếu một bộ phim truyền hình dài tập, bước sang một bên đứng để mọi người có thể xem kỹ hơn sự khác biệt của chiếc TV ở nhà anh và TV mua bên ngoài."Cái, cái TV này thật sự có màu? Không phải trắng đen sao?" Trương Quế Hoa kinh ngạc nói.“Đúng vậy, TV này có màu sắc, đúng là tuyệt vời thật.” Tôn Lệ Hà có vẻ khó tin nói.“Oa, có màu kìa, thật sự có màu kìa.” Hai anh em Chí Văn và Chí Võ cũng rất ngạc nhiên. Họ đã từng xem TV đen trắng, trong kỳ nghỉ trước đây, họ từng đến nhà bạn cùng lớp để xem TV.Đại Nha, Nhị Nha và Lai Đệ cũng kinh ngạc nhìn cái TV màu trước mặt, hóa ra đây chính là TV sao? Quả nhiên thần kỳ.Người lớn trong nhà họ Giang cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy TV, bọn họ vẫn chưa thấy qua TV có màu.Nhà họ Giang bị chiếc TV thu hút, nhưng Giang Đại Sơn vẫn nhớ những gì Giang Trường Hải vừa mới nói.Ông ta nhìn Giang Trường Hải, vừa lo lắng vừa kích động hỏi: "Lão đại, anh, anh vừa nói, chiếc TV này là do Miên Miên làm ra sao?"Giang Đại Sơn vừa thốt ra câu này, những người còn lại trong nhà họ Giang đều lập tức phản ứng, giống như vừa rồi Giang Trường Hải vừa mới nói ra cái gì đó lợi hại lắm vậy.“Anh cả, anh nói cái TV này là do Giang Miên Miên làm à?” Giọng nói kích động của Tôn Lệ Hạ càng kịch liệt hơn, bà ta chỉ vào TV, hoài nghi hỏi.Những người còn lại trong nhà họ Giang cũng kinh ngạc nhìn Giang Trường Hải, chờ đợi câu trả lời của ông.Giang Trường Hải rất hài lòng với phản ứng của họ, ông tự hào nói: "Đúng vậy, cha mẹ, chiếc TV này do Miên Miên làm ra, thấy nó thế nào? Con gái con giỏi đấy chứ, chiếc TV trước mặt các người là chiếc TV màu đầu tiên ở nước ta, thế nào? Có phải tự nhiên cảm thấy rất vinh dự không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận