Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 667 - Tất cả đều chuẩn bị ổn thỏa



Tô Uyển Ngọc nghe vậy, nhẹ nhàng cười một tiếng, bà nghĩ sao mà cả buổi trưa Tôn Lệ Hà này lại ân cần như vậy chứ, thì ra là có ý định này.“Không có, chính quyền thị trấn cũng không thiếu người.” Tô Uyển Ngọc nhẹ giọng nói.“À, chị dâu cả này, nếu như sau này người ta có tuyển người địa phương thì nhớ nói với em một tiếng, cái gì em cũng có thể làm.” Tôn Lệ Hà dặn dò.“Ừ, biết rồi.” Tô Uyển Ngọc gật đầu đáp ứng.“Tới đây, vợ thằng cả, ăn nhiều thịt một chút, thấy con ốm đó, ăn nhiều một chút để bổ sung dinh dưỡng.” Trương Quế Hoa chủ động gắp hai miếng thịt cho Tô Uyển Ngọc.Tô Uyển Ngọc có hơi sửng sốt, rồi mới vui vẻ gật đầu: “Cảm ơn mẹ, con nhất định sẽ ăn nhiều hơn.”Bà không nghĩ tới còn có một ngày mẹ chồng bà sẽ chủ động gắp thịt cho bà.Phải biết rằng trước đây Trương Quế Hoa kia thật sự mong muốn mỗi ngày ba nàng dâu của bà ta đều không có gì ăn, chỉ có thể làm việc thôi.Tôn Lệ Hà và Triệu Tiểu Quyên thấy cảnh này, cũng hết sức kinh ngạc khi mẹ chồng thay đổi thái độ, không kiềm được mà càng hâm mộ người chị em bạn dâu có năng lực, có việc làm này của họ.Buổi sáng bọn Đại Nha, Nhị Nha và Lai Đệ đến bờ sông giặt quần áo gia đình, cho nên không biết chuyện Tô Uyển Ngọc đi làm.Cho đến khi ăn cơm trưa, nghe những người lớn nói chuyện phiếm thì lúc này mới biết bác gái cả của các cô bé đến chính quyền thị trấn làm thông dịch viên.Cả bữa cơm, mấy cô nhóc đều ăn một miếng thì mắt lại đầy sùng bái nhìn Tô Uyển Ngọc, đương nhiên Tô Uyển Ngọc cũng để ý thấy mấy cô nhóc này khác thường, thậm chí bà còn từng nghĩ bà xinh đẹp đến có thể thay cả cơm rồi đấy.Toàn bộ nhà họ Giang đều mừng cho Tô Uyển Ngọc, mừng vì nhà họ Giang lại có thể có thêm một công nhân.Chỉ có Chiêu Đệ, sau khi nghe được tin này, rất lâu không thể tiếp nhận, bởi vì đời trước hoàn toàn không có những chuyện này, nhất định là do Giang Miên Miên lại giở trò quỷ!Giang Miên Miên này, tại sao cứ tốt số như vậy, bây giờ cha mẹ cô đều là công nhân, sau này chẳng phải là khoảng cách giữa các cô càng ngày càng lớn sao?Không, không thể, cô ta không cam lòng, đời này cô ta nhất định phải sống tốt hơn bọn họ, nhất định phải chèn ép bọn họ, Chiêu Đệ âm thầm thề trong lòng.Ăn cơm trưa xong, người nhà họ Giang cũng nghỉ trưa, chờ lúc tỉnh lại, Giang Trường Hải nhìn người nhà lại ra đồng, bọn họ cũng không nán lại lâu nữa.“Cha mẹ, hai người ra đồng đi, tụi con cũng phải trở về, con gái con đang ở nhà một mình nữa.” Giang Trường Hải nói với ông bà cụ.Mặc dù Trương Quế Hoa có chút không nỡ, nhưng cũng lo một mình Giang Miên Miên ở trong thị trấn sẽ sợ, cũng không giữ lại.“Thằng cả, con chờ một lát.”Trương Quế Hoa nói xong cũng chạy vào trong phòng, lấy mười mấy cái trứng gà vừa mới gom lại và bắp non mới bẻ từ trong ruộng đất riêng của bọn họ bỏ vào trong một cái giỏ nhỏ, đưa cho Giang Trường Hải: “Thằng cả, những thứ này con lấy về cho Miên Miên ăn, đợi nó thi xong thì dẫn nó về ở mấy ngày, lâu lắm rồi không gặp, mẹ cũng nhớ con bé.”Giang Trường Hải nhận lấy đồ, cười ha hả nói: “Con biết rồi thưa mẹ, mẹ yên tâm đi, mấy ngày nữa con dẫn con bé về.”Nhưng mà người nhà họ Giang không biết là có người còn muốn gặp Giang Miên Miên hơn cụ bà.Một tháng trước, Đường Lâm đã nhờ Úc Thừa giúp cậu ta truyền lời rằng đợi Giang Miên Miên nghỉ hè sẽ cho cô đến thủ đô để dạy người học kỹ thuật làm bánh ngọt.Đường Lâm rất coi trọng triển vọng của tiệm bánh ngọt, cho nên cậu ta vừa đến thủ đô liền bắt tay chuẩn bị chuyện tiệm bánh ngọt này.Bây giờ địa chỉ tiệm bánh ngọt đã tìm được rồi, bên trong cũng chuẩn bị sửa xong, ngay cả người học việc cũng tìm được rồi.Toàn bộ đều chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ đầu bếp nắm giữ kỹ thuật trọng yếu - Giang Miên Miên mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận