Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1077 - Anh cả



Giang Trường Hà nghe những lời này của Chiêu Đệ, lại nghĩ tới những lời mà ngày hôm qua anh cả, em gái và cả mẹ của ông nói, ngược lại cũng có chút động lòng.Triệu Tiểu Quyên vốn không quá tán đồng chuyện Giang Trường Hà ra ngoài làm ăn, nhưng Chiêu Đệ nói cũng đúng, Nguyên Bân là bé trai, không giống bé gái tiêu tốn ít, sau này thằng bé cưới vợ phải chuẩn bị lễ hỏi cho người ta, bà thà rằng bản thân chịu khổ nhiều, cũng muốn để cho con trai của bà hưởng phúc."Chiêu Đệ, việc này cha biết rồi, để chút nữa cha đi hỏi thăm chỗ bác cả của con xem, cũng đi thương lượng một chút với chú ba con nữa." Giang Trường Hà nói xong, liền nhắm mắt lại, trong lòng tính toán chuyện làm ăn này.Chiêu Đệ thấy thái độ của cha cô dao động, liền biết việc này có hi vọng, mặc dù cô rất không thích việc cha cô cho dù là chuyện gì, đều muốn hỏi Giang Trường Hải, nhưng bây giờ cô còn nhỏ tuổi, lời nói lại không có trọng lượng, cha cô cũng sẽ không nghe cô, cô cũng đành không nói gì thêm.Nghỉ trưa một chút, lúc hơn mười hai giờ, người Nhà họ Giang đều lục tục thức dậy.Giang Trường Hà nhân lúc mọi người rửa mặt cho tỉnh táo, lôi kéo Giang Trường Hải và em ba ông đến một bên."Gì thế, em hai, làm gì mà thần thần bí bí như thế?" Giang Trường Hải ngáp một cái, tùy tiện hỏi thăm.Giang Trường Hà nhỏ giọng hỏi: "Anh cả, hôm qua em nghe mọi người nói bên ngoài có thể làm ăn thoải mái, vậy em và em ba có thể cũng đi theo hai người làm ăn hay không?"Giang Trường Đào nghe lời này của anh hai ông xong, ánh mắt ông lập tức liền sáng lên, ông lập tức mong đợi mà hỏi: "Đúng thế, anh cả, em và anh hai muốn cùng anh đi làm ăn, anh đưa hai chúng em đi cùng đi."Giang Trường Đào từ khi làm mấy lần chuyện làm ăn cùng Giang Trường Hải, sau sau khi nếm được chút ngon ngọt, vẫn luôn nhớ thương đây."Xì, hóa ra là việc này à."Giang Trường Hải thấy ông thần thần bí bí như thế, còn tưởng là có chuyện gì chứ, bây giờ nghe xong hóa ra là muốn làm chuyện làm ăn này.Liền đưa tay vỗ vỗ bả vai Giang Trường Hà, tùy ý nói: "Được, chẳng qua là phải chờ sau khi nhà chúng ta sửa đường xây cầu xong lại làm."Giang Trường Đào trợn trừng đôi mắt to, nhìn anh cả hắn, rất khó hiểu hỏi: "Anh cả, vì sao phải chờ tu sửa xong mới làm ạ?"Việc buôn bán kiếm tiền như vậy, làm trễ một ngày, cũng là chậm một ngày kiếm tiền, cho tới bây giờ Giang Trường Đào vẫn luôn khao khát đối với chuyện kiếm tiền.Giang Trường Hải thấy hai người anh em của ông không hiểu, liền nhíu mày giải thích nói: "Cầu và đường là anh bỏ vốn xây sửa, Trường Phụng thì chi tiền giúp đỡ trường học, chúng ta bỏ ra bao nhiêu tiền, trong lòng người trong thôn chắc chắn đều nắm được, bọn họ nhận được nhiều lợi ích từ nhà chúng ta như vậy, đến lúc chúng ta làm ăn kiếm được nhiều tiền, bọn họ sẽ đỏ mắt, vừa hâm mộ ghen ghét, cũng lại sẽ ở sau lưng nói những lời khó nghe kiểu như nhà chúng ta đang là theo chủ nghĩa tư bản, hiểu không?""A, hóa ra là như vậy, hehee, anh cả, vẫn là anh nghĩ chu đáo, chúng em cái gì cũng đều không hiểu, còn cần anh cả chỉ bảo dạy dỗ cho chúng ta chuyện làm ăn cần làm thế nào." Giang Trường Đào ánh mắt lóe sáng bắt đầu toan tính.Trong lòng của ông tính toán theo chân anh cả học năm rưỡi gì đó, sau này cho dù ông không mang theo mình, ông ta cũng có thể tự mình làm ăn, kiếm tiền.Ông ta và anh hai ông ta ngoại trừ có cơ bắp để trồng trọt ra thì cái gì khác cũng đều không hiểu, cái gì cũng đều không biết.Nếu như không nịnh bợ anh cả ông thật tốt, hai người họ còn làm ăn gì nữa chứ, không đem tiền vốn ra bồi thường cũng đã tốt lắm rồi."Đúng, anh cả, em và em ba tất cả đều nghe theo anh, anh bảo lúc nào làm thì chúng ta sẽ làm lúc đó. Anh bảo làm như nào thì chúng ta sẽ làm như thế." Thằng hai cũng theo đó mà bày tỏ thái độ nói."Được, chờ những chuyện này làm xong, anh sẽ an trí." Giang Trường Hải dự định chờ hết dịp bận này, lại nói chuyện làm ăn tiếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận