Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 624 - Mắt nhìn thẳng



Nhìn thấy bọn họ đến, bà ta lập tức vẫy tay điên cuồng: “Quế Hoa, mẹ ở đây!”“Mẹ.”“Bà ngoại.”Người nhà họ Giang thi nhau chào hỏi.“Mẹ, mẹ đến lâu chưa? Có phải chờ lâu không?” Trương Quế Hoa quan tâm hỏi.“Cũng không lâu, chưa đến nửa giờ, đi được chưa?” Bà Trương nhìn mọi người đến đông đủ rồi liền hỏi.Bà ta chưa bao giờ đến nhà của Giang Trường Hải, vì vậy mới hẹn gặp Trương Quế Hoa ở đây, nếu tìm được đường thì đã đi thẳng đến đó rồi.“Bà ngoại, cha mẹ, mọi người chờ con một chút, con qua cung tiêu xã mua gì đó cho Miên Miên ăn.” Giang Trường Hà đang muốn đi nên vội vàng chạy ra nói.“Con cũng cùng với anh hai đi mua chút gì đó.” Giang Trường Đào cũng phụ họa.Mặc dù Giang Miên Miên là cháu nhỏ nhưng dù sao hôm nay cũng là sinh nhật cô, bọn họ là chú mà đến tay không thì cũng không ổn lắm.Đặc biệt là mấy ngày trước bọn họ kiếm được món hời lớn từ anh cả, vì vậy phải nhân cơ hội này mà bày tỏ tấm lòng tốt một chút.“Được, vậy hai người đi nhanh về nhanh, chúng ta sẽ ở đây chờ bọn con.” Trương Quế Hoa nói với hai đứa con trai.Hai người đi cung tiêu xã mua đồ hộp và kẹp trái cây, bánh ngọt, mỗi người mua bốn món rồi về.Mua xong, bọn họ mới đến nhà họ Giang.Giang Trường Hải không đóng cửa, cả nhà trực tiếp đi vào trong sân, bà Trương nhìn thấy sân lớn như vậy thì trợn cả mắt: “Quế Hoa, cái này là nhà của Giang Trường Hải đấy à? Sân lớn quá vậy, cả phòng cũng vừa lớn vừa đẹp, cỡ này thì phải tốn hết bao nhiêu tiền đây?”Trương Quế Hoa nghe mẹ mình kinh ngạc không thôi sống lưng thẳng tắp, cực kỳ kiêu ngạo, nói: “Mẹ, cái này mẹ hỏi đúng người rồi, nhà ở trấn rất đắt, anh cả nói phòng này tốn đâu cả một nghìn tệ, thực tế thì mấy ngôi nhà lầu có tầng trệt mới có vài trăm tệ thôi, cái thằng Giang Trường Hải này đúng là tiêu xài quá hoang phí.”Lời nói của Trương Quế Hoa nghe có vẻ như đang quở trách nhưng kỳ thực là đang khoe khoang.“Gì cơ? Một nghìn tệ? Cái này, cái này quá mắc, thằng nhóc này bây giờ có thể ở nhà tốt như vậy, đúng là rất có tiền đồ.” Bà Trương nghe được ngôi nhà này đắt như thế thì cẩn thận đánh giá sơ qua một lần.Ngay lúc bà Trương đang nhìn vào nhà, Giang Miên Miên ở cửa sổ thấy mấy người nhà họ Giang đi vào, vội vàng gọi Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc đang bận rộn trong nhà bếp: “Cha mẹ, bà cố và bà nội đến rồi.”Hai người nghe vậy thì vội vàng phủi tay, từ phòng bếp chạy ra tiếp đón, Giang Miên Miên cũng theo cha mẹ ra ngoài.“Bà ngoại, cha mẹ, lão Nhị, lão Tam, mọi người đến rồi, nhanh vào trong đi.” Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc nhiệt tình tiếp đón, Giang Miên Miên cũng ngoan ngoãn chào hỏi.“Ôi, cháu gái ngoan của bà, sang tuổi mới chúc con sinh nhật vui vẻ, sáng nay mẹ có luộc trứng gà cho con ăn không?” Trương Quế Hoa nhìn cháu gái nhỏ, cười ha hả nói.“Mẹ nấu sữa và mì trường thọ cho con ngon lắm.” Giang Miên Miên đi bên cạnh bà cụ, ngoan ngoãn trả lời.Mọi người vào nhà, Giang Miên Miên nhìn một lượt, không thấy Chiêu Đệ đến, trong lòng cười lạnh một tiếng, cũng không hỏi nhiều, chỉ xem cô ta không tồn tại.Giang Trường Hà đưa cho Giang Miên Miên hai hộp đồ hộp và hai gói bánh ngọt, trầm giọng nói: “Miên Miên, đây là đồ chú mua cho con.”“Cảm ơn chú hai.” Giang Miên Miên nhận lấy rồi nói cảm ơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận