Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 787 - Ngoại ngữ tám nước



Giang Miên Miên nói xong, lại còn chấm ít nước bọt lấy làm nước mắt, làm ra dáng vẻ rau cải thìa nhỏ có số khổ.Tô Uyển Ngọc rất muốn nói "nhẫn tâm", nhưng vướng hai cậu cháu Úc Thừa ở đây nên không nói ra miệng được: "Ay da, đứa trẻ tồng ngồng như con, cũng không ngại bẩn, còn chơi cả trò nước bọt, đi đi đi, đi ra chỗ khác đi, giờ mẹ đi học tập còn chưa được nữa hay sao."Bà giả vờ ghét bỏ đẩy Giang Miên Miên qua một bên, chấp nhận số mệnh mà móc sách tiếng Đức ra, tiếp tục học tập.Giang Miên Miên cũng chẳng quan tâm mẹ cô ghét bỏ hay không đâu nhé, dù sao thì bản thân cũng đã đạt được mục đích rồi.Phương Trí Viễn quan sát hai mẹ con đấu trí so dũng khí, cảm thấy cực kỳ ấm áp.Anh xếp lại giấy tuyên vừa mới viết xong, lại lấy ra một tờ mới, chấm mực xong rồi lại tiếp tục luyện chữ.Tô Uyển Ngọc đang cầm sách tiếng Đức, nhỏ giọng học thuộc từ vựng có ở bên trong."Chị dâu, có một chữ chị đọc sai mất rồi." Phương Trí Viễn đang viết chữ bất thình lình dừng lại tay đang viết chữ, lên tiếng sửa sai."Hả? Chữ nào?" Tô Uyển Ngọc nghi ngờ hỏi."Chính là cái chữ 'cơ cấu', chữ ấy nên đọc như thế này." Phường Trí Viễn nói xong, lại đọc lại một lần cách đọc chính xác.Giang Miên Miên nghe thấy phát âm của ông ấy thế mà còn chính gốc hơn cả mình, trên khuôn mặt nhỏ ngay tức thì để lộ ra vẻ khiếp sợ.Vốn dĩ nhìn thấy cậu Phương đọc sách, xem báo, dùng bút lông viết chữ mỗi ngày, lại cộng thêm khí chất và ăn nói ôn hòa của ông ấy còn tưởng đâu đối phương là giảng viên đại học nữa đấy, không ngờ ông lại nói tiếng Đức tốt đến như vậy."Trí Viễn, sao tiếng Đức của cậu lại nói được tốt đến vậy thế?"Phương Trí Viễn đặt bút lông trong tay xuống, giải thích với hai người: "Chị dâu, trước đây cha tôi là nhà ngoại giao, từ khi tôi con nhỏ đã đi cùng với ông ấy gặp qua rất nhiều bạn bè nước ngoài, khẩu ngữ này cũng là trò chuyện với bọn họ mà luyện nên đấy."Thật ra cha của Phương Trí Viễn từ nhỏ đã đào tạo anh theo hướng đi nhà ngoại giao, còn cổ vũ anh đối thoại trực tiếp với người nước ngoài, bồi dưỡng ngữ cảm và phát âm của anh."Wow, nhà ngoại giao ư!!"Giang Miên Miên ngay tức khắc mắt ngôi sao nhìn Phương Trí Viễn, không ngờ ông ngoại của Úc Thừa lại là nhà ngoại giao.Tô Uyển Ngọc cũng kinh ngạc tột cùng, ngay sau đó chính là hiểu rõ, hóa ra là bậc cha chú là nhà ngoại giao, thảo nào giáo dục ra được một nhân vật thế này.Úc Thừa nhìn dáng vẻ sùng bái kia của Giang Miên Miên, đi đến khẽ xoa đầu cô: "Cừu non, có phải thấy cậu của anh rất lợi hại không?""Ừm ừm, cậu Phương lợi hại quá, ông ngoại Phương cũng rất lợi hại, không ngờ lại còn là nhà ngoại giao nữa chứ." Giang Miên Miên gật đầu, không tiếc khen ngợi mà khen hết luôn cả hai người.Nhưng Úc Thừa lại nhướng mày một cái, nói ra lời khiến cho người ta càng thêm khiếp sợ: "Cậu không chỉ biết mỗi tiếng Đức đâu, cậu ấy còn tinh thông bảy thứ tiếng khác nữa đây. Nhà ngoại giao cũng không dễ làm thế đâu."Lúc cậu của cậu còn trẻ còn là thanh niên tài tuấn nức tiếng ở thủ đô đấy."Tám thứ tiếng á?" Giang Miên Miên quả nhiên khiếp sợ đến mắt cũng trợn tròn.Trời đất ơi, cậu Phương cũng lợi hại quá rồi chăng?!Cô vốn cảm thấy mẹ cô biết được bốn thứ tiếng đã là rất lợi hại rồi, mà cậu Phương không ngờ lại biết đến tám thứ tiếng!Phương Trí Viễn thấy thấy hai mẹ con cô nhìn mình sửng sốt như vậy, mỉm cười hỏi: "Sao thế? Không giống à?""Không, không phải thế! Chỉ là không ngờ tới cậu lại giỏi giang đến độ như thế, có thể cùng lúc nắm vững ngôn ngữ của tám nước, quả đúng thật là một thiên tài ngôn ngữ mà." Tô Uyển Ngọc xong thì ngậm ngùi nói.Bà cũng là người học ngôn ngữ, tất nhiên biết để có thể thuần thục nắm vững được nhiều thứ tiếng như vậy khó khăn đến nhường nào, chưa nói đến việc rất dễ nhầm lẫn ngữ pháp, chỉ riêng lượng từ vựng cần học thôi cũng đã là chỗ khó nhằn.Dựa theo tuổi tác của anh, trừ đi khoảng thời gian ở nông trường, anh là khoảng tầm 21 tuổi đã thuần thục nắm giữ được tám ngoại ngữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận