Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 456. Ngàn vạn không nghĩ đến

Trần Hạo chỉ đành đỏ mặt xin lỗi Giang Miên Miên: "Rất xin lỗi, vừa rồi tôi nói sai."
Xin lỗi xong, nhìn Úc Thừa không tiếp tục ngăn cản mình, liền tranh thủ cơ hội ảo não mà chuồn đi.
Một trận trò cười nho nhỏ qua đi, trong đại sảnh lại náo nhiệt lên.
Trình Giai ở đây tiếp đón bọn họ cùng nói chuyện một lúc, trong lúc đó lại có thêm khách mời mới đến, cô ấy áy náy cười nhẹ với mấy người nói: "Tiểu Nhu, Tiểu Thừa, Miên Miên, Tiểu Thịnh, mọi người cứ ngồi đây một chốc, chị đi tiếp đãi các khách mời khác."
"Được, chị cứ đi giúp đi." Úc Nhu gật đầu nói.
"Chị Úc, Úc Thừa, chúng ta ra ngoài vườn hoa ngồi đi, bọn Đường Lâm đều ở bên ngoài đó." Hứa Thành khoác tay lên trên vai Úc Thừa, cười hì hì nói.
"Ừ, đi thôi."
Mấy người đi theo Hứa Thành, đi qua chỗ Đường Lâm, kết quả vừa chưa ngồi được bao lâu thì vũ hội lại bắt đầu.
Rất nhanh một nam sinh cũng coi là ưa nhìn đi tới, nho nhã lễ độ hướng về phía Úc Nhu khom người một cái, đưa tay nói: "Người đẹp, tôi có thể hân hạnh nhảy cùng một bản chứ?"
"Đương nhiên." Úc Nhu mím môi nở nụ cười, nắm tay đặt ở trên tay thiếu niên, hai người dắt tay tới sân rồi khiêu vũ.
Không lâu sau, nhóm Đường Lâm cũng đều xuống dưới khiêu vũ, chỉ có Úc Thừa vẫn ở bên cạnh Giang Miên Miên.
Yến hội nhà họ Trình là cùng loại với vũ hội phương tây, đồ ăn đều là tự phục vụ.
Úc Thừa thấy Giang Miên Miên quy quy củ củ ngồi ở trên ghế salon, đôi mắt to đảo loạn nhìn người trong sàn nhảy, Úc Thừa cho là cô tò mò, liền cười xoa đầu nhỏ của cô: "Đừng xem, không có ai sẽ đến mời một đứa nhóc con như em khiêu vũ đâu. Bên kia có bánh ngọt và hoa quả, muốn ăn cái gì thì tự mình đi lấy."
"Ừm." Giang Miên Miên nghe đến ăn, lập tức chuyển ánh mắt quay trở lại, đứng lên theo phương hướng Úc Thừa chỉ nhẹ nhàng đi qua.
Giang Miên Miên nhìn các loại bánh ngọt và hoa quả rực rỡ muôn màu, sau khi quen tay xếp vào mâm nhỏ đặt một loạt, quay trở lại ngồi trên ghế sa lon.
"Anh Úc, sao anh không ăn đi? Bánh gato nhỏ này ăn rất ngon đấy." Giang Miên Miên bưng một cái bánh gato nhỏ, vẻ mặt thỏa mãn vui vẻ hỏi.
Đây chính là lần đầu tiên ở đời này cô ăn bánh kem đâu.
"Anh không thích ăn đồ ngọt, nhìn em ăn kìa, không khác gì con mèo hoa nhỏ cả." Úc Thừa rất tùy ý đưa tay cọ lên lau sạch vết bơ trên mũi Giang Miên Miên.
"Vậy anh ăn trái cây đi, cái này không ngọt lắm đâu, bổ sung vitamin C." Giang Miên Miên đưa cho cậu một miếng cam.
Cô một mình ở đây ăn uống, mà Úc Thừa cái gì cũng không ăn, cô cũng có chút ngượng ngùng.
Úc Thừa thật ra cũng không thích ăn cam, nhưng lúc cậu nhìn thấy ánh mắt chờ đợi kia của Giang Miên Miên, trong lòng thở dài, nhận miếng cam rồi ăn.
Giang Miên Miên thấy cậu ăn, đôi mắt cười híp cả lại, cô ăn mấy miếng, sau đó lại đưa cho Úc Thừa một miếng hoa quả.
Hai người cùng ăn đồ trong một chiếc đĩa đã quen, nhưng những người khác quen Úc Thừa nhìn thấy cậu cưng chiều một cô bé như thế, kinh hãi đến mức con mắt cũng muốn rơi ra luôn.
Cậu cả nhà họ Úc đây là đổi tính sao? Trước kia cậu không chỉ không tham gia loại yến hội này, hơn nữa nhìn ai cũng đều là vẻ mặt lạnh lùng, trông rất khó gần, nhưng hôm nay ánh mắt cậu nhìn cô bé kia thật cưng chiều.
Ngàn vạn không nghĩ đến, Úc Thừa thế mà cũng có thể là anh trai tốt yêu chiều em gái.
Lúc này, một cô bé dáng vẻ ngọt ngào đi tới, có chút thẹn thùng mà nói: "Úc Thừa, ở chỗ này ngồi không thật nhàm chán, chúng mình đi khiêu vũ nhé?"
Úc Thừa ngẩng đầu nhìn cô bé một chút, lãnh đạm nói: "Tôi không thích khiêu vũ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận