Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 839 - Chỉ là một giấc mơ



Hai ông bà cụ thấy tình cảm anh em họ tốt như vậy, có chuyện gì cũng biết giúp đỡ lẫn nhau thì hết sức vui mừng.Thấy sắp đến giờ ăn trưa, Triệu Tiểu Quyên và Tôn Lệ Hà đến nhà bếp chuẩn bị thức ăn.Hai người xào vài món ăn đơn giản, ăn cơm trưa xong rồi nghỉ ngơi một lúc, sau đó lại ra đồng làm việc.Đợi đến tối khi bọn họ làm việc quay về, Giang Miên Miên vô cùng thân thiết rót hai cốc nước cho ông bà nội: “Ông nội, bà nội, hai người vất vả rồi. Ông bà uống nước rồi nghỉ ngơi đi ạ.”“Ai, Miên Miên ngoan quá.” Giang Đại Sơn nhận lấy cốc nước, uống một hơi cạn sạch rồi hiền hòa khen ngợi.Trương Quế Hoa cũng vui vẻ uống nước cháu gái rót, nhìn bộ dạng vui vẻ kia của bà ta, dường như thứ bà ta đang uống không phải nước sôi để nguội mà là một thứ đồ bổ đắt tiền.Uống nước xong, Giang Đại Sơn nói với bà cụ: “Bà nó à, tối nay làm một bàn thức ăn ngon, tôi phải nói chuyện vui lớn là Miên Miên thi đỗ trạng nguyên thành phố này nói cho tổ tiên nhà chúng ta biết, để các cụ cũng vui vẻ một lúc.”“À, được.” Trương Quế Hoa vui vẻ đồng ý.“Ừ, tôi cũng đi mời các họ hàng đến đây, tối nay chúc mừng một phen.” Giang Đại Sơn hớn hở đáp.Ông ta đã làm việc cả một ngày, lúc này mặt mũi đang lấm lem, ông ta ra ngoài sân rửa mặt một chút, quay vào nhà thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.Hai chị em dâu Tôn Lệ Hà cũng đang bận rộn. Đến năm giờ chiều, mấy chị em Đại Nha, Nhị Nha và Chiêu Đệ mới đi học về.Bọn họ còn chưa vào đến cửa đã ngửi thấy mùi thơm thức ăn từ trong nhà truyền ra.Chiêu Đệ chạy đến nhà bếp, quả nhiên thấy trong nhà đang làm đồ ăn ngon, cô ta nghi hoặc hỏi: “Mẹ, hôm nay là ngày gì ạ? Sao lại làm nhiều thịt như vậy?”“Các con về rồi à? Đương nhiên là ngày tốt rồi,có thành tích thi trung học của Miên Miên rồi, con bé thi hạng nhất toàn thành phố đấy, là trạng nguyên của cả thành phố.” Triệu Tiểu Quyên vui vẻ nói với các con.“Cái gì? Cô ta thi được hạng nhất toàn thành phố?” Chiêu Đệ mở to hai mắt, tràn đầy không thể tin được.“Đúng vậy, đứng thứ nhất, còn mang về rất nhiều học bổng cho bà nội con nữa.” Triệu Tiểu Quyên nhân lúc Tôn Lệ Hà ra ngoài lấy đồ, nhỏ giọng nói.“Trời ạ, Miên Miên đúng là quá lợi hại, không ngờ lại thi được hạng nhất toàn thành phố.” Nhị Nha khâm phục cảm khái.Đại Nha và Nhị Nha đều rất vui mừng, hiện giờ bọn họ đều rất khâm phục và sùng bái Giang Miên Miên.Bọn họ đều chứng kiến Giang Miên Miên lớn lên, bọn họ thậm chí còn cùng nhau được Lâm Ái Bảo dạy vỡ lòng, nhưng cô lại một mạch dẫn đầu học lên cấp ba, còn bọn họ ngay cả tiểu học cũng chưa tốt nghiệp.Nhị Nha âm thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định phải học tập như Giang Miên Miên.Chỉ có Chiêu Đệ sau khi trải qua sự kinh ngạc lúc ban đầu thì vẫn luôn cúi đầu xuống, không dám ngẩng đầu đối mặt với bọn họ.Bởi vì lúc này trong ánh mắt của cô ta tràn ngập ghen tị.Tại sao? Tại sao đời này Giang Miên Miên còn sống tốt hơn đời trước trong kí ức của cô ta?Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà tất cả chuyện tốt trong toàn thiên hạ đều bị chi thứ nhất bọn họ chiếm hết?Bây giờ toàn bộ nhà họ Giang, tất cả mọi người, thậm chí bao gồm quỷ hút máu là chi thứ ba đều nói bọn họ tốt, nói bọn họ có tình có nghĩa, phát tài cũng không quên chiếu cố hai người em trai.Hơn nữa không chỉ người nhà họ Giang khen bọn họ không ngớt, ngay cả người trong thôn cũng rất hâm mộ cha cô ta có một người anh trai có bản lĩnh như vậy.Nhìn cảnh tượng không giống như đời trước này, Chiêu Đệ thậm chí còn có chút nghi ngờ, đời trước trong trí nhớ của cô ta có thực sự đã từng xảy ra không?Hay chỉ là một giấc mơ của cô ta?

Bạn cần đăng nhập để bình luận