Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 501. Kêu cô bé làm cái gì cũng được

Hơn nữa bọn họ thấy được nhiều lợi ích từ việc đi học của cô, đương nhiên suy nghĩ cũng thay đổi theo.
Với lại nói thế nào đi nữa thì bọn Đại Nha cũng là cháu gái ruột, dưới tình huống có điều kiện thì đối xử tử tế với các cô bé cũng là chuyện hiển nhiên.
Cả nhà đều rất vui mừng, chỉ có Trương Quế Hoa và Tôn Lệ Hà là có chút buồn bực không vui.
Trương Quế Hoa thì tiếc tiền, vốn dĩ thằng hai cũng nói Nhị Nha đi học là do ông ta trả tiền, tại sao ông già còn muốn bỏ tiền góp vào nữa.
Mặt bà ta đầy đau đớn, trong lòng tính toán sau này một năm nhiều nhất phải trả bao nhiêu tiền…
Không được, không thể nghĩ, suy nghĩ một chút thì ngực liền vô cùng đau đớn.
Mặc dù trong lòng Trương Quế Hoa không tình nguyện lắm, nhưng bà ta cũng không phản đối chuyện Giang Đại Sơn quyết định.
Nhưng mà với nét mặt già nua, bà ta nghiêm túc khuyên bảo mấy cô nhóc phòng thứ hai: “Đại Nha, Nhị Nha, học kì tiếp theo tựu trường, các cháu đến trường thì phải học tập thật giỏi có biết không? Nếu như thi cuối kỳ không đạt thì về làm việc cho bà.”
“Bà nội, chúng cháu nhất định sẽ cố gắng thi đậu trung học phổ thông, sau này vào xưởng làm công nhân kiếm nhiều tiền như bác cả vậy!” Nhị Nha đứng lên, lòng mang chí lớn nói.
“Được, các cháu có chí vậy là tốt, gia đình đã làm tất cả những gì có thể làm rồi, còn lại thì của các cháu!” Giang Đại Sơn thản nhiên nói.
Mà Tôn Lệ Hà lại cảm thấy thế cục của gia đình bắt đầu thay đổi, trước kia trong nhà thì ở trong nhà thì đãi ngộ của con trai bọn họ là tốt nhất, cũng được hai ông bà cụ yêu thương nhất, thiên vị cháu trai nhất.
Bây giờ kết quả thế nào?
Trước tiên không nói tới một nhà phòng lớn, bọn họ chênh lệch quá lớn nên không thể so được, nhưng phòng thứ hai cũng ngầm có khuynh hướng đuổi kịp theo nhà họ!
Không nói tới việc sinh con trai, bé gái trong nhà đều có thể đi học, lỡ như cũng học không tệ, làm bật lên thành tích kém như đồ ngốc của Chí Văn và Chí Võ thì phải làm thế nào đây?!
Nhưng việc này do cha chồng và mẹ chồng quyết định, ra tiền, một nàng dâu như bà ta phản đối thì cũng vô dụng.
Cho nên, bà ta phải để cho điểm của Chí Văn và Chí Võ không được thua kém, chuyển tâm tư từ vui chơi sang chuyện học tập mới được.
Làm một người mẹ, Tôn Lệ Hà tin chắc con trai bà ta học tập không giỏi không phải vì không thông minh, mà là bởi vì ham chơi.
Nhị Nha bên cạnh lại đi tới trước mặt cả nhà phòng lớn, nắm lấy tay Giang Miên Miên, vô cùng biết ơn nói: “Bác cả, bác gái cả, Miên Miên, cảm ơn mọi người.”
Hôm nay nếu không có cả nhà bác cả giúp cô bé nói chuyện, thì sợ rằng bà nội cô bé sẽ không đồng ý cho các chị em của cô bé đi học, phòng lớn đối xử tốt và giúp đỡ gia đình cô bé, cô bé đều ghi tạc trong lòng.
“Chị hai, không cần cảm ơn, cũng không phải chuyện gì lớn, sau này chị học tập giỏi là được.” Từ trong thâm tâm Giang Miên Miên vui mừng cho Đại Nha và Nhị Nha.
Cô cảm thấy bé gái trong nhà không thiếu sự siêng năng và nỗ lực, các cô cũng chỉ thiếu một cơ hội, chỉ cần có cơ hội đi học, các cô chắc chắn có thể thay đổi số phận của mình.
“Đúng vậy, các cháu phải trân trọng cơ hội không dễ có này đó, sau này học tập cho giỏi, cố gắng thi hạng nhất.” Giang Trường Hải khích lệ nói.
“Đúng đó, Đại Nha, Nhị Nha, học tập cho giỏi, sau này có thể tới thị trấn làm công nhân, ăn lương thực được cung cấp.” Tô Uyển Ngọc vỗ vai Nhị Nha khích lệ.
Hai cô bé gật đầu thật mạnh: “Dạ, bác cả, bác gái cả, hai người yên tâm, chúng cháu nhất định sẽ làm được.”
“Được rồi, được rồi, đừng dây dưa ở đây nữa, nhanh chóng thu dọn chén đũa đi.” Trương Quế Hoa chỉ chén đũa trên bàn, phân phó nói.
“Dạ, cháu biết rồi, thưa bà.” Nhị Nha nở nụ cười trên mặt, vô cùng có động lực dọn dẹp chén đũa trên bàn, chỉ cần có thể cho cô bé đi học, kêu cô bé làm gì cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận