Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1010 - Là sự sỉ nhục của bọn họ



Giang Trường Phụng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Nhớ chứ, bà ta đối xử không tốt với con dâu, cho nên người trong thôn chúng ta, đều ở sau lưng gọi bà ta là lão yêu bà, sao vậy? Nhiều năm như vậy, bà ta còn như vậy sao?"Giang Miên Miên bĩu môi, gật đầu mạnh: "Đúng! Cháu nghe bà nội nói, bà ta còn nghiêm trọng hơn lúc còn trẻ nữa.""A, làm con dâu nhà bà ta, thật đúng là xui xẻo." Giang Trường Phụng bùi ngùi nói."Còn có còn có. Cô út, cô xem bộ dạng cậu Phương của cháu lớn lên rất đẹp trai đi, lại có bản lĩnh, lúc trước, cậu Phương ở lại nhà cháu mấy ngày, bà Điêu kia chọn trúng cậu Phương, để cậu Phương yêu đương với cháu gái của ba ta, làm cho bà nội của cháu vô cùng tức giận! Chỉ vào lỗ mũi của bà ta mắng to không ngừng, bà ta mới cụp đuôi ảo não rời đi."Giang Miên Miên cố ý nói khoa trương một chút.Giang Trường Phụng vừa nghĩ đến dáng vẻ 'Đanh đá' của mẹ mình, không nhịn được cười phá lên,"Ha ha, Miên Miên, cháu còn nhỏ tuổi, có một số việc không biết, lúc bà nội cháu còn trẻ, có bất hòa với bà Điêu kia, không nghĩ đến nhiều năm như vậy, hai người vẫn như nước với lửa.""Đúng vậy, chẳng qua cô út yên tâm đi, bây giờ ở trong thôn chúng ta bà nội là độc nhất rồi, ngay cả bà Điêu kia cũng không dám chống lại bà nội, tất cả mọi chuyện này đều bắt đầu từ người cháu gái đã làm cho cả nhà nở mày nở mặt là cháu đây." Nói tới chuyện này, Giang Miên Miên cố ý thể hiện bộ dạng hết sức kiêu ngạo, muốn chọc cười cô út."Chao ôi, cháu gái của cô lợi hại nhất, cháu còn mạnh hơn cô út nhiều, cháu là người nhà họ Giang chúng ta, là kiêu ngạo của ông nội bà nội cháu, không giống cô, là sỉ nhục của bọn họ." Giang Trường Phụng nói đến chỗ này, tâm trạng có chút buồn bã,Giang Miên Miên nhìn một cái, vậy mà bị phản tác dụng rồi.Cô níu lấy tay của cô út, vừa chân thành vừa vội vàng nói: "Cô út, cô nói lời này là không đúng rồi, cô cũng là niềm kiêu ngạo của nhà họ Giang chúng ta! Cô nhìn thử thôn chúng ta đi, ai có thể có tiền đồ như cô, kiếm được nhiều tiền như vậy, ở nhà lớn như vậy, còn là thành viên ban giám đốc của một công ty? Nếu cô trở về thôn chúng ta, đó chính là áo gấm về làng nha, người trong thôn sẽ hâm mộ chết mất! Ông nội bà nội cháu cũng sẽ cười không khép được miệng."Tay Giang Trường Phụng có hơi lạnh, bị đôi tay nhỏ nóng ấm của cháu gái nắm lấy, hơi ấm kia giống như có ma lực vậy, truyền thẳng vào trong lòng của cô ấy.Giang Trường Phụng giơ tay lên dịu dàng sờ đầu Giang Miên Miên, sau đó kéo cô vào trong lòng: "Miên Miên, cảm ơn cháu đã nói những lời này cho cô nghe."Giang Miên Miên cũng hạ thấp giọng nói: "Cô út, không phải cháu an ủi cô đâu, đây đều là sự thật. Chúng ta chính là máu mủ tình thâm không thể chém đứt được, bà nội chính là miệng dao găm, lòng đậu hũ. Mặc dù những năm này bà không nói ra, nhưng khi nhìn đến những đồng chí nữ gần tuổi của cô ở trong thôn mình, trong mắt bà cũng sẽ lộ ra chút nhớ nhung.""Có thật không?" Giang Trường Phụng có chút không dám tin hỏi,"Tất nhiên là thật! Cô và bà nội là mẹ con ruột, mẹ con nào lại có hận thù lâu như vậy. Dù cho lúc ấy có tức giận, cũng chỉ là nhất thời mà thôi.Thời gian dài, tức giận có lớn hơn nữa cũng sẽ biến mất, còn dư lại cũng chỉ là nỗi nhớ thôi. Nếu như bà nội thật sự tức giận với cô, vậy nhất định là tức giận những năm nay cô không gửi một tin tức nào về nhà, cũng không trở về thăm bà."Giang Miên Miên nói có lý có chứng cứ, nói năng rất hùng hồn.Giang Trường Phụng càng nghe càng cảm thấy có đạo lý, mẹ cô ấy có thể chính là một người miệng dao găm lòng đậu hủ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận