Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 694 - Hàng độc nhất



“Thì ra là đồ nước ngoài, vậy thì nó đáng với số tiền tôi bỏ ra rồi!” Thiếu niên kia vừa nói vừa cắn một ngụm lớn, mặt cực kỳ thỏa mãn mà mang theo bánh ngọt còn dư lại ra ngoài.Mọi người vây xem thấy thiếu niên ăn một cách ngon lành và thỏa mãn như vậy, cũng có hơi động tâm.Liền ôm tâm lý muốn thử, mua một miếng bánh ngọt mang về, định cho mấy đứa nhỏ nếm thử, nếu ăn ngon thì lần sau lại đến mua.Khách hàng đến rồi đi, nối liền không dứt.Bởi vì buổi sáng khi mua bánh ngọt trong tiệm mang về ăn ngon, đến khi ăn xong cơm trưa, khi đi ra ngoài nói chuyện với mấy bạn hàng xóm, họ đều tự nhiên mà nói tới tiệm bánh ngọt mới mở này.Một truyền mười, mười truyền trăm, chỉ dùng nửa ngày, gần như các gia định gần tiệm bánh ngọt đều biết về bánh ngọt trong tiệm bánh ngọt.Mặc dù có hơi đắt xíu, nhưng mà ăn ngon thật sự, lại còn là hàng độc nhất.Rất nhiều người mang theo lòng tò mò và hiếu kỳ đi tới tiệm bánh ngọt, muốn nếm thử bánh sinh nhật mà chỉ có ở nước ngoài trong lời kể này.Vốn buổi sáng có mấy người khách muốn nịnh nọt nhà họ Đường, nên trong tiệm vô cùng bận rộn, buổi chiều lại có những người khách yêu thích danh tiếng mà tới, phút chốc khiến cho hai người học việc bận vô cùng.Đám người Giang Miên Miên thấy trong tiệm buôn bán tốt quá, cũng vội vàng kéo tay áo lên, bắt đầu phụ bán bánh ngọt.Bởi vì là ngày đầu tiên, bọn họ không nghĩ tới sẽ bán đắt như vậy, bánh ngọt không có chuẩn bị nhiều đến vậy, nhưng mà khách đã tới rồi, bọn họ cũng không muốn để cho người ta thất vọng mà đi vè.Vì vậy cả buổi chiều, Giang Miên Miên và hai người học việc ở trong phòng chuẩn bị, bận rộn làm bánh ngọt, đám người Trình An và Đường Lâm còn có Úc Thừa thì ở đằng trước phụ bán bánh ngọt.Cuối cùng làm việc tới sáu giờ chiều, khách mới dần ít lại, Trình An ở đằng trước bận rộn, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm: “Hầy, cuối cùng cũng xong, mệt chết tôi rồi, ông Đường nè, một lát ông phải đền bù cho tụi này một trận ra trò, đời này tôi chưa từng phải tươi cười vui vẻ nhiều như vậy, cười đến cứng đờ cả mặt rồi nè.”Trình An vừa tới vừa dùng hai tay xoa mặt mình.“Không thành vấn đề, tiệm bánh ngọt khai trương thuận lợi, lát nữa cậu muốn ăn cái gì cũng được.” Đường Lâm vui vẻ nóiCậu ta không ngờ tới ngày đầu tiên khai trương lại có nhiều người tới mua bánh ngọt như vậy, xem như là mở đầu thuận lợi.Mặc dù giá cả của bánh ngọt không rẻ, nhưng mà phát bắn đầu tiên đã bắn ra, sau này việc làm ăn sẽ dễ dàng hơn.Với mùi vị và ý nghĩa của cái bánh ngọt này, cậu ta dám đảm bảo, chỉ cần ăn rồi, tuyệt đối sẽ bị nó hấp dẫn, chờ đến khi đã tạo được danh tiếng, còn sợ gì việc kinh doanh không chủ động đến nữa hay sao?Không còn người mua bánh ngọt nữa, Giang Miên Miên đỡ eo, đi từ trong phòng chuẩn bị ra.Hôm nay đúng là mệt quá trời, cả buổi chiều cô đều ở bên trong làm bánh ngọt, cô mệt đến mức không thể thẳng lưng lên được.Uc Thừa thấy Giang Miên Miên mệt đến như vậy, vội vàng kéo ghế tới, để cô ngồi nghỉ một lát.“Miên Miên, em không sao chứ?” Đường Lâm cũng thấy động tác của Úc Thừa, cậu ta quan tâm hỏi.“Em không sao, anh Đường Lâm à, nghỉ một chút là khỏe thôi ạ.” Giang Miên Miên cười ngọt ngào với cậu ta.“Việc kinh doanh của ngày đầu tiên đã tốt như vậy, xem ra mấy ngày sau anh phải thuê người tới giúp tiếp, tụi mình cũng không thể cứ ở đây giúp được.” Đường Lâm lên kế hoạch.Cậu ta thích kinh doanh, nhưng cậu ta không thích tự bán đồ, làm vẻ mặt tươi cười đón khách.“Ông Đường này, lời này của ông rất đúng, mau tuyển người đi, tôi có huấn luyện dã ngoại ở trụ sở huấn luyện một ngày cũng không mệt bằng hôm nay.” Trình An oán giận nói.Đường Lâm qua loa lấy lệ mà gật đầu: “Được, tôi biết rồi, cậu nhiều chuyện quá.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận