Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1142 - Nhỏ nhắn, xinh xắn, non nớt dễ bắt nạt



"Vợ, theo em thì mấy đứa bạn bè của Úc Thừa là kết thế nào, mấy đứa nhỏ kia, cho dù là ai, chỉ tùy tiện kể ra một đứa cũng đều có phương diện am hiểu và tài năng trời sinh của chính bọn chúng, còn đều rất thông minh, gặp chuyện gì cũng tự có kiến giải đặc biệt, thật sự là muốn không phục cũng không được."Đối với chuyện này Tô Uyển Ngọc cũng rất cảm thán: "Đúng vậy đó, anh Hải, khả năng đây chính là đạo lý người tụ theo loại vật phân theo bầy, Tiểu Thừa là đứa nhỏ ưu tú như vậy, bạn bè của thằng bé sao có thể chỉ là người tầm thường chứ, chẳng qua là trong đó cũng có một phần quan hệ đến sự giáo dục của gia đình, bọn chúng sinh ra trong gia đình như thế, thứ mà từ nhỏ mưa dầm thấm đất học được, chính là người bình thường cả một đời đều không đạt được.""Đúng vậy, mấy đứa nhỏ kia tiền đồ sau này không thể đong đếm được."Sau khi Giang Trường Hải cảm thán, nhìn thoáng qua thời gian: "Vợ, sắp đến giờ làm việc của em, chúng ta nhanh lên đường đi, em vừa đi làm đã đến muộn cũng không tốt.""Ừm, đi thôi." Tô Uyển Ngọc trở về phòng thay giày, sau khi khóa kỹ cửa, ngồi trên xe đạp của Giang Trường Hải, xuất phát.Nhân viên chính phủ đi làm có xe buýt chuyên dụng, Giang Trường Hải đưa Tô Uyển Ngọc đến trạm xe buýt, sau khi nhìn về cô lên xe, mới đi tìm cửa hàng bán lẻ.Tốc độ đạp xe của Úc Thừa rất nhanh, Giang Miên Miên ngồi ở phía sau, chỉ cảm thấy cảnh sắc hai bên đường nhanh chóng thoảng qua trước mắt mình, gió ven đường ôn nhu nhào vào trên mặt của cô, cực kỳ mát mẻ.Không đến hai mươi phút, bọn họ đã đến đại học thủ đô.Phong cách kiến trúc của Đại học thủ đô là hoài cổ, trang trọng mà tao nhã, chỉ cần đứng ở cửa đã có thể cảm nhận được bầu không khí học thuật nồng hậu dày đặc bên trong.Đại học thủ đô chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, bên trong không chỉ có hồ nhân tạo, còn có tháp cổ, kiến trúc hùng vĩ hùng to lớn như thư viện, cùng rất nhiều kiến trúc theo kiểu cổ khác.Trước đó Giang Miên Miên đã cùng cha mẹ cô tới đây thăm quan một lần, nhưng bây giờ lần nữa đến đây, cô vẫn bị rung động sâu sắc.Thật không hổ danh là học phủ trăm năm, ở kiếp trước cô nghĩ cũng không dám nghĩ có một ngày kia, vậy mà cô có thể tới đây đi học.Trong sân trường, các anh chị khóa trên đang độ thanh xuân tuổi trẻ đều mặc đồng phục, tay đeo băng đỏ nhiệt tình đi lại xuyên qua sân trường, trợ giúp các đàn em khóa sau năm nay mới nhập học tìm tầng học và phòng học, tràng diện cực kì náo nhiệt.Úc Thừa và Giang Miên Miên không phải những người lão làng, hôm qua lúc cậu tới báo cáo liền đã nhớ kỹ bố cục đại học thủ đô, cậu dự định trước đưa Giang Miên Miên đi tầng học.Nhắc tới cũng khéo, Úc Thừa đang dẫn Giang Miên Miên đi hướng về tầng học thì lại chạm mặt Trình An và Đường Lâm cũng đang tìm tầng học."Úc lão đại, Miên Miên." Trình An nhìn thấy hai người bọn họ, hưng phấn hướng về bọn họ khoát tay.Hai người Đường Lâm và Trình An cũng thi vào đại học thủ đô."Anh Đường Lâm, anh Trình An, thật là trùng hợp nha." Giang Miên Miên không nghĩ đến đại học thủ đô lớn như thế, vậy mà cũng có thể chạm mặt bọn họ."Đúng vậy a, đúng là trùng hợp thật đó, Miên Miên, hai người đây là định đi tầng học à?" Trình An nhìn về hai người, cười hì hì hỏi."Đúng vậy ạ, anh Úc muốn đưa em tới trước." Giang Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu nói."Ừm, dù sao bây giờ cũng đến lúc rồi, chúng ta cùng nhau đưa em đi, thuận tiện chống lưng cho em, đỡ cho các bạn học của em thấy em tuổi còn nhỏ mà bắt nạt." Trình An trong nhà là nhỏ nhất, nhưng ngược lại giờ phút này cậu rất có dáng vẻ của người làm anh.Trình An nói như vậy, cũng không phải là bắn tên không đích, Giang Miên Miên năm nay mới mười ba tuổi, so với các bạn học bình thường của cô, cô cũng phải ít hơn mấy tuổi, lúc này cô đi lại bên trong cái sân trường đại học này, lộ ra phá lệ nhỏ nhắn, xinh xắn, non nớt dễ bắt nạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận