Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1079 - Mở nhà ăn lớn



"Còn không phải sao, cháu gái của tôi đây chính là Văn Khúc tinh hạ phàm, sau này sẽ làm sinh viên, làm lãnh đạo." Bà cụ nâng cao eo, cực kì kiêu ngạo mà nói.Giang Đại Sơn cũng dáng vẻ tươi cười, nghe nhiều người khen người nhà họ Giang bọn họ như vậy, ông thật sự rất vui vẻ.Người nhà họ Giang được mọi người ca ngợi tâng bốc nên vui vẻ, ngay cả làm việc cũng càng có sức lực hơn, cũng bởi vì nguyên nhân Giang Miên Miên, người nhà họ Giang khi làm việc, đều được toàn bộ người trong công xã tôn trọng.Vật liệu bọn họ cần, luôn luôn có thể thu được đầu tiên, công cụ họ dùng cũng luôn là tốt nhất, người nhà họ Giang bây giờ mới thật sự cảm nhận được trong nhà có người có năng lực là cảm giác gì.Cả buổi chiều làm việc đều trôi qua trong bầu không khí khen ngợi Giang Miên Miên và hâm mộ người nhà họ Giang.Con đường họ muốn tu sửa khá dài, đây là một công trình lớn, lúc mới bắt đầu bí thư công xã còn để người trong thôn đều về ăn cơm, cơm nước xong xuôi có thể nghỉ một chút, nhưng làm như vậy hai ngày, ông phát hiện tiến độ này quá chậm, cũng cảm thấy về ăn cơm cũng rất tốn thời gian.Vừa khéo bây giờ thời tiết cũng ấm áp hơn rồi, ông liền trực tiếp cùng từng trưởng thôn của mỗi thôn giao phó, sau này để các chị em gái mỗi nhà giữa trưa về nhà làm đồ ăn rồi đưa tới đây để ăn tại đây luôn, giữa trưa không cần trở về nhà ăn cơm nữa.Nhà họ Giang có ba cô con dâu, thay phiên về nhà nấu cơm, hôm nay vừa khéo đến lượt Tô Uyển Ngọc về nhà nấu cơm, Giang Miên Miên đọc sách mệt mỏi, liền theo mẹ của cô cùng đi đưa cơm cho người trong nhà.Bởi vì Tô Uyển Ngọc nấu cơm xưa nay không hề cẩu thả, lần này bà trở về xào bốn món ăn mang ra, cũng chỉ mất chút thời gian.Lúc hai mẹ con tới, những người khác đã bắt đầu ăn.Giang Miên Miên hướng về bên cạnh chỗ nhóm người nhà họ Giang, liền có thể nhìn thấy rất nhiều người buổi trưa ăn đều là cháo với dưa muối, không còn gì khác, trong nội tâm cô có chút khó chịu.Sửa đường là việc nặng nhọc tốn thể lực, bọn họ chỉ ăn những thứ này, cơ thể làm sao chịu được cơ chứ?"Cha mẹ, anh Hải, con đưa cơm tới cho mọi người." Tô Uyển Ngọc cầm giỏ nhỏ đựng cơm, nói với mấy người."Vợ, em vất vả rồi, anh ở đây vẫn ngửi được mùi thơm." Giang Trường Hải nhìn thấy vợ và con gái ông, cười hì hì chạy tới giúp đỡ cầm đồ vật.Giang Trường Hải lấy đồ ăn bên trong ra, người nhà họ Giang cứ như vậy bắt đầu ăn.Bọn họ bên này ăn ngon như vậy, khi những người khác so sánh chỉ có bát cháo và dưa muối thì phá lệ thảm.Lúc đầu người ta ăn cũng rất ngon, nhưng bây giờ ngửi mùi thơm của rau xào và thịt hầm này, đồ ăn trong tay bọn họ liền trở nên không có mùi vị gì.Hết cách rồi, bọn họ cuối cùng chỉ có thể tự thôi miên chính mình, ngửi mấy hơi đồ ăn vị thịt của nhà họ Giang, ăn đồ ăn nhạt nhẽo trong tay mình.Người nhà họ Giang ăn cơm xong, ngồi một lúc, liền cũng đều đi làm việc, công việc của Giang Trường Hải bên này không vội lắm, ông ở lại giúp đỡ vợ ông thu dọn bát đũa."Cha, vừa rồi con nhìn bên cạnh có rất nhiều người đều chỉ ăn bát cháo với dưa muối, những thứ kia căn bản đều không đủ no, bọn họ làm việc nặng tốn thể lực, thời gian dài, cơ thể sẽ không chịu được." Giang Miên Miên rất biết suy nghĩ thay người khác."Con gái, vậy con có biện pháp gì không?" Giang Trường Hải biết con gái ông đã nói như vậy, chắc chắn đã có chủ ý.Giang Miên Miên đến ngồi ở giữa hai người, nói ra suy nghĩ của mình: "Hì hì, cha, mẹ, con nghĩ chúng ta có thể mua chút bột mì, đưa đến nhà ăn lớn-nơi mà thôn chúng ta trước kia cùng ăn uống chung, để các thím chưng thêm chút bánh bao, chờ đến buổi trưa, phát cho mỗi người một cái bánh bao, để bọn họ ăn cùng cháo loãng và dưa muối có được hay không, như vậy cũng có sức lực hơn."Giang Trường Hải nghe xong, ngược lại là không phản đối, bây giờ lương thực cũng không đắt, một chiếc bánh bao cũng không tốn bao nhiêu tiền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận