Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 562 - Khiến người buồn rầu



"Được rồi, vậy em còn không chịu đi ra ngoài rèn luyện, sẽ biến thành một quà cầu đấy." Úc Thừa không tốt bụng chế nhạo Giang Miên Miên.Giang Miên Miên dang tay, thái độ nhận mệnh: “Vậy thành quà cầu đi. So với việc phải chạy bộ vào sáng sớm, em tình nguyện chịu thế này.”Úc Thừa bị thái độ đứa nhỏ chơi xấu của Giang Miên Miên chọc cười, cậu vỗ hai chiếc vali lớn hỏi: “Đúng rồi, Cừu Non, đồ vật mà em muốn đây. Anh đều mang đến cho em. Em muốn đặt nó ở đâu?”“Thật tốt quá, anh Úc. Trước tiên đặt nguyên liệu trong phòng của anh đi. Em muốn xem trước nguyên liệu mà anh mang đến. Ngày mai mới bắt đầu lắp ráp.” Giang Miên Miên phấn khích.“Tốt.” Úc Thừa vách vali lên phòng của mình rồi lấy nguyên liệu ra đưa Giang Miên Miên.Giang Miên Miên cầm nguyên liệu nhìn. Không lâu sau, Tô Ngọc Uyển cầm một giỏ đồ ăn, một đầu cá lớn, mấy cái sườn heo trở về.Bà thấy hai đứa nhỏ đang nghiêm túc đọc sách. Bà cầm đồ ăn đi thẳng vào phòng bếp để nấu cơm.Giữa trưa, Tô Ngọc Uyển nấu sáu món ăn gồm một món canh, vài món mặn, xếp đầy cả bàn. Mọi người vừa cười vừa ăn cơm trưa xong.Úc Thừa và Giang Miên Miên muốn giúp đỡ dọn dẹp nhưng bị Tô Ngọc Uyển từ chối.“Úc Thừa, Miên Miên, hai con đi chơi đi, chỗ này không cần các con, để mẹ làm được rồi.”“Đi, mẹ, con và anh Úc lên phòng.” Giang Miên Miên ra hiệu với Úc Thừa, hai người một trước một sau trở về phòng.“Anh Úc, anh mau cho em xem nguyên liệu đã chuẩn bị đi.” Giang Miên Miên hưng phấn xoa tay.“Tốt” Úc Thừa mở vali ra, bên trong là các loại nguyên liệu và linh kiện. Tất cả đều dùng loại bọt biển có tính chất đặc biệt bao xung quanh, sắp xếp cực kỳ ngay ngắn.Nguyên nhân Úc Thừa lựa chọn tự mình tốn công mang đến, không lựa chọn gửi qua bưu điện là bởi vì phần lớn linh kiện tinh xảo rất dễ bị vỡ. Cậu sợ nguyên liệu và linh kiện sẽ bị hư nếu gửi qua bưu điện cho nên mới tự mình mang đến.“Xem đi, những nguyên liệu mà em nói đều ở trong này.” Úc Thừa chỉ vào cặp da đã được mở, cười nói.Giang Miên Miên đi qua nhìn kỹ, hết sức hài lòng, gật đầu nhẹ: “Anh Úc, anh thật là lợi hại, những món linh kiện này anh mua ở chỗ nào vậy?”Úc Thừa đắc ý cười: “Anh lấy TV ở nhà xưởng, em muốn đồ vật nào, bọn họ đều có.”Giang Miên Miên vô cùng bội phục dựng thẳng ngón tay cái với Úc Thừa, trách không được những nguyên liệu cô muốn, cậu đều có thể mua được.Giang Miên Miên cúi đầu đùa nghịch những nguyên liệu mà Úc Thừa mang đến cho mình, những linh kiện này cùng một ít linh kiện hệ thống cho cô trên cơ bản không khác mấy.Lần trước, cô đã thành công làm ra TV màu sắc rực rỡ trong hệ thống. Lần này bắt tay vào làm nhất định càng thuận lợi hơn.Chỉ là hiện tại cô gặp phải một vấn đề nghiêm trọng. Trước kia, thời điểm lắp đặt TV bên trong hệ thống, hệ thống sẽ cung cấp công cụ chuyên nghiệp cho cô. Tuy nhiên trong hiện thực, cô yêu cầu những công cụ này thì nên đi đâu mượn?Phải biết những thứ này, không phải địa phương bình thường nào cũng có.Úc Thừa thấy Giang Miên Miên cầm một cái điện trở, nhăn mày. Cả buổi chỉ đứng yên, không nói chuyện, nhướng mày hỏi. “Làm sao? Có vấn đề gì?”Giang Miên Miên buông điện trở trong tay, có chút buồn phiền nói: “Không có gì. em chỉ đang nghĩ tới công cụ dùng để chế tạo TV cần mượn ở chỗ nào?”Cha cô đi vận chuyển nhà máy có thể mượn hàn điện, chỉ là không biết những công cụ khác có hay không.Nhưng quan trọng nhất chính là nếu mượn công cụ khi đi vận chuyển xưởng, tất nhiên là phải thông qua cha cô. Như vậy cha cô chẳng phải sẽ biết cô muốn làm gì sao. Cái này thật đúng là làm phạm nhân sầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận