Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 921 - Học sinh giỏi thi lên đại học



“Miên Miên dậy rồi à, có đói bụng không? Bà nội làm trứng gà cho cháu.” Bà cụ nhìn cô cháu gái mắt vẫn còn ngái ngủ, trong lòng mềm nhũn.Mấy quả trứng gà trên tay bà cụ là do mấy cô con dâu đặc biệt nấu cho bà ta ăn, bà ta chỉ ăn một quả, mấy quả còn lại chia cho ba đứa cháu trai mỗi đứa một quả, sau đó để lại riêng cho Giang Miên Miên hai quả.“Cháu cảm ơn bà. Bà nội, chúc bà sinh nhật vui vẻ, chúc bà ngày nào cũng được như hôm nay, tháng nào cũng được như sáng nay, phúc nhiều như nước Đông Hải, thọ dài như tùng Nam Sơn.” Giang Miên Miên chạy đến ôm lấy eo bà nội, giọng nói mềm mại chúc thọ.“Ôi chao, cháu gái của bà, cái miệng nhỏ nhắn này thật là ngọt. Vậy bà sẽ mượn lời của tiểu Văn Khúc tinh này, sống lâu trăm tuổi.” Bà cụ được Giang Miên Miên nói đến mặt mày hớn hở, yêu thương vuốt ve đầu và mặt của cô.“Mọi người nghe xem, trạng nguyên nhỏ này đúng là có tài văn chương. Nhìn con nhà người ta xuất khẩu thành thơ, đúng là khác biệt với đứa trẻ bình thường.”“Đúng vậy, nếu không sao có thể lần nào cũng thi hạng nhất được. Người ta học tiểu học viết luận văn đã có thể đăng lên báo, sao có thể là đứa trẻ bình thường được?”Người trong thông giúp làm cơm ở dưới bếp rối rít hâm mộ tán dương.Giang Miên Miên được mọi người khen có chút ngượng ngùng, cô ở trong phòng bếp một lúc rồi cầm hai quả trứng gà nóng hổi mà bà cụ cho chạy ra ngoài tìm Chí Văn Chí Võ chơi.Lần mừng thọ của bà cụ này, Giang Trường Hải vẫn làm như lần trước mừng thọ Giang Đại Sơn, dùng giá thị trường để thu mua cá tôm trong thôn. Mới hơn chín giờ, người trong thôn đã xách thùng bưng chậu, đưa cá đến nhà họ Giang.Mấy anh em Giang Trường Hải thì lấy cân ra cân cá của từng người một, sau đó trả tiền. Trong nhà bếp, ở ngoài sân đều chật kín người, không khí cực kỳ náo nhiệt.Đến mười giờ, tiệc mừng thọ sắp bắt đầu, nhà họ Giang cũng bắt đầu có khách đến.Giang Miên Miên cầm một cái lọ đầy nước, bên trong đựng con lươn mà Giang Trường Hải lấy ra trong số cá mà người trong thôn mang đến. Cô và Chí Văn Chí Võ cùng với Nguyên Bân nhìn con lươn ở trong đó bơi qua bơi lại.Vừa mới chơi không bao lâu, Giang Miên Miên thấy người nhà mẹ thím ba đến. Cô còn chưa kịp phản ứng, Chí Văn Chí Võ ở bên cạnh đã chạy ào ra ngoài.“Bà ngoại, ông ngoại, cậu, mợ, mọi người đến rồi.” Chí Văn vui vẻ nhào đến chỗ bà cụ đi đầu, vui mừng gọi.Chí Võ thì chạy đến nhà bếp gọi to: “Mẹ, ông bà ngoại đến rồi.”Mẹ chồng nàng dâu nhà họ Giang đang bận rộn trong nhà bếp nghe vậy, vội vàng bỏ việc trong tay ra đón.Mấy người đàn ông đang nói chuyện ở gian nhà chính cũng rối rít ra nghênh đón nhà thông gia.“Anh Giang, chị dâu Giang, mấy năm không gặp, cơ thể vẫn khỏe khoắn như vậy à? Tốt quá.” Bà cụ Tôn nhìn hai ông bà cụ thân thiết hỏi thăm.“Khỏe, khỏe lắm. Em gái Tôn, đi đường xa như vậy chắc là mệt lắm rồi. Đi thôi, chúng ta vào nhà nói chuyện.” Trương Quế Hoa thân mật kéo cánh tay của bà cụ Tôn, Giang Đại Sơn thì chào hỏi những người đàn ông của nhà họ Tôn, đoàn người đi vào nhà.Bọn họ vừa mới vào phòng khách chưa được bao lâu, người nhà mẹ của Triệu Tiểu Quyên và bà cụ cũng đã tới.Vì vẫn chưa đến thời gian mở tiệc, bọn họ đều ngồi ở gian nhà chính nói chuyện.“Ôi chao, trạng nguyên nhỏ của chúng ta đã xinh đẹp như vậy rồi. Bà vừa nhìn đã thích không chịu được.” Bà cụ Tôn nhìn Giang Miên Miên đang ngồi cạnh bà nội, tươi cười nói.“Đúng vậy, tôi cũng rất thích đứa nhỏ này. Miên Miên thật có tiền đồ, tuổi còn nhỏ như vậy mà khai giảng tới đã lên cấp ba rồi, sau này chắc chắn sẽ là học sinh giỏi thi lên đại học. Chị thông gia, nhà họ Giang của chị sau này phải dựa vào con bé để rạng danh tổ tông rồi.”Bà cụ Triệu, mẹ của Triệu Tiểu Quyên cũng khen ngợi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận