Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1017 - Cậu ta thật sự yêu cô



Những năm này cho dù là bên ngoài cậu ta có bao nhiêu phụ nữ, cậu ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến ly hôn với vợ!"Mã Lỗi, tôi không nói đùa, cùng anh dây dưa nhiều năm như vậy, tôi thật sự mệt mỏi, chúng ta đã gặp nhau vui vẻ thì cũng vui vẻ chia tay đi." Giọng điệu của Giang Trường Phụng vừa bình tĩnh vừa kiên định.Mã Lỗi cũng hiểu rõ tính cách của cô, biết cô đến là muốn vậy thật, cậu ta lập tức cũng thấy hoảng rồi: "Không, Trường Phụng, anh không đồng ý ly hôn! Anh yêu em, trong lòng anh vẫn luôn có em, nếu như em không thích những phụ nữ bên ngoài kia, thì anh sẽ đưa các cô ấy đều đi thật xa, em không thích mấy đứa bé trong nhà, anh cũng có thể đưa bọn chũng tiễn đi thật xa để nuôi, chỉ cần em không ly hôn với anh, cái gì anh cũng đều nghe theo em."Vừa nói vừa đi qua, muốn giữ cánh tay Giang Trường Phụng, dỗ dành cô.Nhưng Giang Trường Phụng bây giờ lại là rút tay ra, ngay cả đụng đều không muốn cho cậu ta đụng vào.Mã Lỗi lần này là hoàn toàn luống cuống, trước kia cậu ta dám nuôi nhiều phụ nữ ở bên ngoài như vậy, đưa con riêng mình đều đón về ở, thậm chí định lấy thêm bà hai, chính là nhìn ra Giang Trường Phụng từng bước từng bước nhượng bộ mình.Sự nhượng bộ của Giang Trường Phụng không đổi lấy được áy náy của Mã Lỗi, mà khiến cậu ta càng thêm được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.Nhưng bây giờ cô muốn ly hôn với mình, Mã Lỗi thật sự sợ hãi.Bởi vì cậu ta là thật sự yêu cô!Họ đã cùng nhau lớn lên từ khi còn nhỏ, rồi lại cùng nhau phấn đấu để được như hôm nay.Giang Trường Phụng với cậu mà nói, là người yêu, người thân, càng là bạn đồng hành không thể thiếu, mà ngoại trừ tình cảm giữa hai người, còn có công ty và các tài sản khác, cậu không muốn, và cũng không thể mất đi Giang Trường Phụng.Giang Trường Phụng nghe những hứa hẹn mà trước kia bản thân tha thiết mơ ước muốn có được, bây giờ ở trong lòng cô lại không gợi lên được một tia gợn sóng."Mã Lỗi, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, hôm nay tôi đưa ra quyết định này, là tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ không đổi ý." Giang Trường Phụng nhàn nhạt nói.Mã Lỗi nhìn gương mặt bình tĩnh kia của cô, trong lòng giật nảy, cậu ta lần nữa bày tỏ thành ý: "Trường Phụng, đừng dỗi mà, anh biết, em chính là không muốn cho anh lấy Cao Văn về, anh đồng ý với em, tất cả anh đều đồng ý với em, anh sẽ không cưới Cao Văn, sau này anh sẽ chỉ có mình em thôi, ai anh cũng không lấy, như vậy có được không?"Dưới ánh mắt trông mong của Mã Lỗi, Giang Trường Phụng chậm rãi lắc đầu: "Mã Lỗi, em thật sự không thể tiếp tục cùng anh, anh giải thoát cho em, cũng là giải thoát cho chính bản thân anh, nếu như anh không chịu ký phần thỏa thuận này, vậy thì chúng ta ra tòa đi. Lúc đầu em không muốn đi đến bước này, dù sao việc hai chúng ta ra tòa này cũng không giấu được những kẻ săn tin ở Hương Thành, nếu như bị bọn họ phát hiện, cổ phiếu công ty chắc chắn sẽ hạ. Cho nên em có thể cho anh thời gian nửa tiếng để suy nghĩ."Giang Trường Phụng nói xong, ngồi xuống ghế sa lon xem cậu ta.Giờ phút này, Mã Lỗi dường như không biết Giang Trường Phụng trước mặt, một lúc sau mới khàn giọng hỏi: "Trường Phụng, em thật sự nhẫn tâm như vậy ư, chúng ta quan hệ nhiều năm như vậy, em nói bỏ liền là bỏ ư?"Giang Trường Phụng nghe vậy, hoàn toàn sửng sốt, cậu ta thật biết trả đũa."Mã Lỗi, khi anh nói lời này cũng không thấy ngại à, là ai ở bên ngoài bao bà hai, nuôi con riêng? Giang Trường Phụng tôi tự vấn lòng mình, những năm qua, cho dù là phương diện nào, tôi cũng không có lỗi với anh."Mã Lỗi bị ánh mắt sắc bén kia của Giang Trường Phụng nhìn đến chột dạ, cậu ta lúng túng mà nói: "Vậy bây giờ anh thay đổi còn không được à?"Giang Trường Phụng vẻ mặt không thay đổi: "Đã muộn, tôi không cần! Chính anh hãy suy nghĩ thật kỹ, nếu như anh đồng ý ký đơn ly hôn, cổ phần đứng tên chúng ta không cần chia, còn lại những tài sản khác đều chia đôi, điều này có lợi đối với anh. Nhưng nếu như anh không ký, lên tòa án vậy thì không phải như vậy đâu."

Bạn cần đăng nhập để bình luận