Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 576 - Uy vũ biết bao



"Ừm, chuyển về đi." Giang Trường Hải cực kỳ hào phóng nói.Ông đã sớm bàn bạc kỹ lưỡng với vợ và con gái rồi mới đưa ra quyết định này.Sau khi ăn xong cơm trưa, đám người Giang gia cũng không ngồi lại lâu, Trương Quế Hoa thu xếp chuẩn bị về nhà."Mẹ, khó khăn lắm mới đến đây một chuyến, ở lại chơi thêm lúc nữa, ăn xong cơm tối rồi về luôn." Giang Trường Hải khuyên."Không ở lại nữa, trong nhà vẫn còn nhiều việc phải làm, thằng hai, thằng ba, mau đi chuyển tivi về nhà." Trương Quế Hoa chỉ vào tivi nói.Thực ra việc trong nhà là giả, Trương Quế Hoa muốn nhanh chóng về thôn khoe mới là thật, đây là chiếc tivi đầu tiên trong thôn bọn họ.Con trai bà hiếu thuận tặng bà đồ hiếm lạ như vậy, bà phải nhanh chóng trở về khoe với mọi người, để bọn họ hâm mộ đỏ mắt với mình.Giang Trường Hà nghe lời, lập tức đi qua nhấc chiếc tivi lên, Giang Trường Đào vội vàng chạy qua, cười nói: 'Anh hai, để em bưng cho."Bình thường khi làm việc, Giang Trường Đào chưa bao giờ tích cực như vậy, bây giờ tích cực bưng tivi như vậy cũng chỉ vì ông ta muốn khoe mẽ thôi.Chiếc tivi này là thứ vừa hiếm lạ vừa quý giá, khi ông ta chuyển về nhà, đi trên đường chắc chắn vừa oai phong vừa vẻ vang.Giang Trường Hà thấy thế, cũng không muốn nói gì nhiều, từ trước đến nay ông cũng không thích tranh giành."Được, vậy chú bưng đi.""Chú ba, đến đây, chú vác cái balo này đi, mùa đông lạnh như vậy, nếu mà chuyển về, tay chắc chắn bị đông lạnh." Tô Uyển Ngọc lấy một chiếc balo bện bằng trúc từ phòng bếp đi ra, vừa vặn có thể bỏ tivi vào đem đi.Chỉ là chiếc balo không đủ cao, đặt tivi vào trong cũng lộ ra một nửa, có thể khiến người ngoài nhìn vào cũng có thể biết trong đó đựng cái gì."Cảm ơn chị dâu."Lúc mấy người Giang gia trở về thôn vừa đúng hai ba giờ chiều, mấy người trong thôn ăn xong cơm trưa vừa ra ngoài làm việc, nhìn thấy bọn họ mang tivi về, tất cả mọi người đều kinh ngạc há hốc.Tất cả mọi người đều tiến lên vây quanh bọn họ, hỏi dò: "Chú Đại Sơn, nhà chú mua tivi rồi à?""Không, cái này là Trường Hải mua, nhà chúng nó đã có tivi màu rồi, nên cho chúng ta cái này về nhà xem." Lúc Giang Đại Sơn nói chuyện, sông lưng vô thức dựng thẳng lên."Là của Trường Hải mua cho mọi người à? Bây giờ Trường Hải sống trên trấn đúng là khó lường, vậy mà cùng lúc mua hai chiếc tivi, tôi nghe người của cung tiêu xã nói, chiếc tivi này cũng phải hơn ba trăm đồng đó? Đúng là giàu mà.""Đúng đó, hơn nữa cho dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được đây, hình như một năm chỉ có mười đến hai mươi chiếc thôi phải không?""Khó mua như thế, Trường Hải làm sao mua được hay vậy?Trương Quế Hoa nghe người trong thôn nói vậy, ngẩng đầu cực kỳ kiêu hào nói: "Con trai tôi là người bình thường à? Đây là tivi, nó muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, trong nhà nó còn có một chiếc tivi màu nữa.""Ai u, Vậy giờ xem ra Trường Hải còn tài giỏi hơn cả người trong trấn rồi, tôi có một người họ hàng trong trấn, ông ấy nói muốn mua một chiếc tivi, nhưng mà đợi hết mấy năm rồi cũng chưa mua được.""Bây giờ Trường Hải là người có tiền đồ nhất trong thôn chúng ta rồi."Mấy người trong thôn vừa đi theo cả nhà Giang gia vừa liên thanh khen Giang Trường Hải."Thím Quế Hoa, lát nữa thím mở tivi cho chúng tôi xem chút, chúng tôi chỉ được nghe qua chứ chưa từng được xem tivi bao giờ." Một người trẻ tuổi trong thôn năn nỉ lấy lòng nói."Đúng đó, thím Quế Hoa, cho chúng tôi xem tivi chút đi."Mặc dù Trương Quế được mấy người trong thôn khen, lòng vui như mở cờ nhưng bà cũng không bị bọn họ khen đến nổi lú lẫn đầu óc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận