Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 946 - Đối xử tốt với vợ của con một chút



Giang Trường Hải và Giang Miên Miên ngồi ở bên cạnh, chứng kiến một màn mẹ hiền dâu thảo này, đều cảm thấy có chút kì ảo, chẳng qua cả hai đều vui vì thấy việc này diễn ra.Trương Quế Hoa cứ luôn cầm tay Tô Uyển Ngọc không buông mà cười cười nói nói, hai người nói một lúc lâu, bà cụ thấy cũng đã năm giờ hơn, liền đến phòng bếp lấy dao chuẩn bị đi thịt con gà, nấu canh gà, canh gà này nên ninh lâu một chút thì uống mới ngon."Mẹ, để con giúp mẹ." Tô Uyển Ngọc nhìn thấy bà cụ muốn đi thịt gà, rất có ánh mắt mà nói."Không cần, Uyển Ngọc, để cho thằng cả đi thịt, nó cũng không phải đi làm, ở nhà ở cũng không bận bịu gì, con đi làm cả một ngày rồi, ở trong phòng nghỉ ngơi một chút, xem TV một chút." Bà cụ cực kì quan tâm mà nói.Lúc đầu Tô Uyển Ngọc cũng chỉ là khách khí một chút, sợ bà cụ có gì không nguyện ý, bây giờ thấy bà cụ không cần mình, bà cũng liền rất nghe lời ở trong phòng không ra ngoài.Giang Trường Hải thấy mẹ ông hôm nay đối xử với vợ ông tốt như vậy, quả thực là có chút tốt đến mức thái quá.Mặc dù trong lòng ông rất vui mừng, nhưng ngoài miệng lại cố ý phàn nàn nói: "Mẹ, bây giờ mẹ thật quá bất công, trước kia mẹ đều không để cho con làm những việc này, bây giờ mẹ cũng không thương con nữa rồi.""Con-cái đứa nhỏ này, ba mươi mấy tuổi đầu còn nói mấy lời như vậy, vừa trẻ con vừa ấu trĩ , Uyển Ngọc đi làm cả ngày, cảm thấy mệt, thấy nhàm chán, con lại còn nhẫn tâm bắt con dâu phải làm việc? Đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian ra thịt gà đi." Bà cụ quở trách nói."Được rồi, được rồi, con đến đây." Giang Trường Hải cười đi đến, nhận lấy dao, hết sức quen thuộc liền xử lý tốt con gà.Chờ đến lúc mẹ con hai người mang con gà đã xử lý tốt đi về phòng bếp chuẩn bị nấu cơm, Tô Uyển Ngọc mới đứng lên, vừa định hỏi có chỗ cần hỗ trợ gì hay không, bà cụ liền khoát tay một cái nói: "Uyển Ngọc, con cứ ngồi là được, không cần con giúp gì cả, mẹ và thằng cả-hai người là có thể làm xong được.""Đúng, vợ à, mẹ nói đúng đó, em chỉ cần chờ ăn cơm thôi." Giang Trường Hải cũng phụ họa nói.Bà cụ thấy con trai mình ‘đi đúng đường’ như thế, hết sức hài lòng mà gật đầu nhẹ.Hai mẹ con Giang Trường Hải ở phòng bếp bận bịu cơm tối, bà cụ thấy Tô Uyển Ngọc đang lúc chăm chú xem TV, lặng lẽ tiến đến bên cạnh con trai của bà, nhỏ giọng nói: "Thằng cả, sau này con cần phải đối xử tốt với vợ của con một chút, còn phải tốt hơn so với trước kia, biết không?"Giang Trường Hải hôm nay vẫn luôn buồn bực vì sao mẹ ông giống như biến thành người khác, vừa khéo bây giờ có cơ hội, ông cũng nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, hôm nay mẹ làm sao thế? Sao lại trở nên lải nhải như vậy, mẹ còn bảo con phải đối xử tốt với vợ con một chút?"Bà cụ thấy con trai của bà một chút cảm giác nguy cơ cũng không có, bà dùng sức vỗ một cái vào lưng Giang Trường Hải, hạ giọng, tận tình dạy: "Con-cái thằng nhóc ngốc này, bây giờ vợ con là một người tài giỏi như thế nào hả, lập tức sẽ chính thức làm việc trong chính phủ thị trấn, sau này đơn vị còn cấp phòng ở cho. Con nhìn lại con đi, ngay cả vị trí cộng tác viên trong trấn cũng xin nghỉ, cũng không biết hàng ngày bận bịu làm tích sự gì, nếu con cứ không đối xử tốt với vợ con một chút, thời gian dài, chẳng lẽ lại không xảy ra vấn đề gì à."Giang Trường Hải nghe lời này của mẹ ông xong, lập tức liền biết vì sao mẹ ông có thay đổi lớn như vậy, hóa ra là sợ ông bị cô vợ có tiền đồ ghét bỏ.Xì, cái lo lắng này của bà cụ cũng quá dư thừa, vợ ông yêu ông như thế, là cả đời này đều không thể rời bỏ ông!Chẳng qua là ông cũng không giải thích gì, bà cụ có chút cảm giác nguy cơ cũng tốt, sau này chắc hẳn là sẽ có thể đối xử tốt với vợ ông hơn.Cũng giống như trạng thái của hai người bọn họ hôm nay vậy, rất tốt.Thế nên ông tỏ vẻ nghiêm túc, gật gật đầu: "Vâng, mẹ, mẹ nói đúng, sau này đúng là con phải đối xử tốt với vợ con hơn."

Bạn cần đăng nhập để bình luận