Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 865 - Một đống tiền nha



Không trách anh Úc nói cô kinh doanh với anh Đường Lâm thì không thua lỗ được đâu, quản nhiên là đi theo trùm thì có thể nằm ăn lời.Ha ha, kiểu gì cô cũng không ngờ tới năm nay cô chỉ mới mười một tuổi, lại một lần nữa trở thành phú bà nhỏ rồi!Đường Lâm thấy nếu Giang Miên Miên đã biết chuyện chi nhanh rồi thì đơn giản kể lại tình hình trong tiệm một lần.“Miên Miên à, tháng này tụi mình mở hai chi nhánh, giai đoạn đầu đã đầu tư vào khá nhiều vốn, số tiến phải chia cuối tháng sáu này tạm thời không thể đưa cho em được.”Tiệm bánh ngọt này của Giang Miên Miên và Đường Lâm, cứ mỗi ba tháng sẽ chia tiền một lần, lần chia là chia tháng Ba, theo lý mà nói thì tháng Sáu cần phải chia lần nữa.“Không sao đâu anh Đường Lâm, chuyện kinh doanh này anh chuyên nghiệp hơn em, anh cứ làm mạnh tay đi, dù là làm gì thì em cũng ủng hộ anh, chuyện chia tiền này không cần vội.” Giang Miên Miên cực kỳ sảng khoái nói.Cô ngoại trừ việc bỏ ra kỹ thuật đầu tư giai đoạn đầu ra thì chuyện còn lại đều do Đường Lâm lo liệu, nếu cô không ra sức gì thì đương nhiên cũng sẽ không quơ tay múa chân với lối kinh doanh của Đường Lâm.“Được, có lời này của em, anh an tâm rồi, đến đây, tụi mình vào xem một chút, để bà chủ nhỏ của chúng ta xem tiệm mới của chúng ta có chỗ nào cần chỉnh sửa không.” Đường Lâm đi lên trước, giơ tay mở cửa tiệm bánh ngọt ra.Khi bọn họ đi vào, trong phòng còn có mấy vị khách, người học việc trong tiệm đang nhiệt tình giới thiệu bánh cho khách.Người học nghề thấy bọn đi vào, thì gật đầu với bọn họ, ngược lại không có chuyện lạnh nhạt với khách mà tới chào bọn họ.Đây là quy định của Đường Lâm, khi trong tiệm có khách, bọn họ tới không cần chào hỏi, nên làm gì thì làm đó.Ba tiệm bánh ngọt bọn họ mở kinh doanh vẫn luôn rất tốt, mặc dù cũng có nhiều người có đầu óc kinh doanh đã nhận ra được triển vọng của tiệm bánh ngọt, cũng nghĩ ra cách làm bánh ngọt, tự mở tiệm bánh.Nhưng mà nhãn hiệu “May Mắn Đến” này của bọn họ đã hoàn toàn được giương ra, tên bánh ngọt cũng rất phù hợp với sở thích của người Trung Quốc.Hơn nữa, bánh ngọt của bọn họ là chân tài thực học, hương vị cũng chính tông, kiểu dáng và mùi vị cũng không ngừng được bỏ cũ tạo mới.Những tiệm khác noi theo tiệm bọn họ chỉ có thể học hỏi ở phía sau, cho nên dù đã có người bắt đầu mở tiệm giành mối làm ăn nhưng mà cơ bản thì cũng không làm mất lượng khách của bọn họ.Thấy chi nhánh kinh doanh tốt như vậy, Giang Miên Miên vô cùng vui mừng, đây đều là tiền đó nha.Chờ tiễn khách trong tiệm đi thì người học nghề mới tới chào hỏi.Đường Lâm giới thiệu cho bọn họ biết thân phận của Giang Miên Miên, thợ cả và người học nghề không ngờ tới người chủ khác của bọn họ lại nhỏ tuổi như vậy, trẻ con bây giờ ghê gớm quá chừng!“Chào bà chủ nhỏ!”“Chào bà chủ nhỏ.” Thầy cả và người học nghề cũng vội vàng cười gật đầu với Giang Miên Miên, chào hỏi người ta.“Ừm, chào mọi người.” Giang Miên Miên hào phóng đáp lại.“Được rồi, mấy người trở về làm việc đi.” Sau khi chào hỏi, Đường Lâm khoát tay, để bọn họ tiếp tục làm việc.Đợi đến khi bọn họ trở về vị trí của mình, Giang Miên Miên mới nhìn những chiếc bánh ngọt trong quầy.Đợi đến khi nhìn hết một lần, cô bỗng nhiên nhớ tới kiểu bánh ngọt khá được chào đón ở kiếp trước.“Anh Đường Lâm, đột nhiên em nghĩ ra hai kiểu vị bánh ngọt mới, mấy anh ở đây chờ em một lát nha, em đi dạy hai thầy cả trong phòng chuẩn bị.” Giang Miên Miên hứng thú bừng bừng nói.“Được nha, em đi đi.” Đường Lâm vừa nghe có kiểu mới thì cũng vui mừng.Mỗi lần Giang Miên Miên nghĩ ra được kiểu bánh mới, việc kinh doanh của tiệm bánh ngọt sẽ đặc biệt tốt.Cô nói đó là kiểu bánh ngọt nhưng trong mắt Đường Lâm đó cũng chính là một đống tiền nha.

Bạn cần đăng nhập để bình luận