Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1176 - Chứng tỏ Miên Miên có sức hấp dẫn



Hai tháng nghỉ hè trôi qua rất nhanh, một tuần trước khi khai giảng, cả nhà Giang Trường Hải đưa Chí Văn, Chí Võ và Lai Đệ đến trạm tàu hỏa về Dương Thành.Giang Miên Miên sau khi khai giảng vẫn bận rộn như trước. Mặc dù giá thành của điện thoại phiên bản hai đã được giảm xuống, nhưng trên tay cô còn có rất nhiều hạng mục nghiên cứu khác. Những lúc được rảnh, Úc Thừa cũng đến sở nghiên cứu ăn cơm với cô.Trong chớp mắt, một học kỳ đã trôi qua. Hai tuần trước khi đến Tết, Úc Thừa theo cả nhà Giang Trường Hải quay về thôn Thạch Kiều.Đến thành phố Dương, xe mà bạn của Úc Thừa phái đến đã chờ ở bên ngoài từ trước.Xe của bọn họ vừa đi vào thôn đã thu hút sự chú ý của mọi người.Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc cũng đã hai, ba năm không gặp mọi người trong thôn. Bọn họ cũng không đi thẳng về mà bảo tài xế giảm chậm tốc độ của xe, sau đó hạ cửa xe xuống nói chuyện với mọi người.“Trường Hải về rồi. Ôi, còn có Úc Thừa nữa. Miên Miên của chúng ta thật có tiền đồ, tìm được một chàng rể ưu tú như vậy.”“Đúng vậy, Úc Thừa và Miên Miên đúng là rất đẹp đôi. Trường Hải, hai đứa nó chưa nói là bao giờ kết hôn à?”Người trong thôn vừa đi theo xe vừa nhiệt tình hỏi thăm.Bọn họ cũng biết rằng điều kiện gia đình của Úc Thừa tốt đến nhường nào. Trước đây Giang Đại Sơn tổ chức mừng thọ, cậu tùy tiện ra tay cũng bỏ ra được vài trăm đồng.Úc Thừa có gia thế tốt như vậy lại tình nguyện vì Miên Miên mà đến ở rể. Bọn họ thực sự quá kinh ngạc.Nhưng sau khi kinh ngạc đi qua thì lại cảm thấy tràn đầy kiêu ngạo. Úc Thừa tình nguyện ở rể nói lên điều gì?Chứng tỏ Miên Miên có sức hấp dẫn.Không hổ là thiên tài trăm năm khó gặp của thôn Thạch Kiều. Thực sự khiến cho người nông thôn bọn họ cực kỳ nở mày nở mặt. Bọn họ đúng là vừa hâm mộ vừa tự hào.Giang Trường Hải vốn đang rất vui vẻ, bây giờ lại nghe người trong thôn hỏi như vậy, ông có chút khó chịu nói: “Miên Miên vẫn còn nhỏ, không vội kết hôn. Được rồi, bác cả, chú ba, cha mẹ vẫn đang ở nhà đợi chúng cháu, chúng cháu về trước đây. Mọi người có thời gian thì đến nhà chơi nhé.”“À, được. Các cháu về trước đi, cha mẹ cháu chắc chắn là đang nóng lòng chờ mong rồi.” Người trong thôn lại không nhận ra sự không vui của Giang Trường Hải, bọn họ khoát tay cười đáp.Ô tô nhanh chóng đi đến nhà họ Giang, người nhà họ Giang thấy bọn họ quay về cũng cực kỳ vui mừng. Bọn họ đã nửa năm không gặp rồi.Người nhà họ Giang thấy Úc Thừa cũng về theo, thái độ với cậu cũng rất nhiệt tình. Dù sao sau này bọn họ cũng là người một nhà rồi.“Miên Miên, Tiểu Thừa về rồi. Nào, chúng ta mau vào nhà đi.” Bà cụ mỗi tay dắt tay một người, tươi cười đi vào trong.Bây giờ đang là cận Tết, việc làm ăn trong siêu thị ở huyện càng trở nên bận rộn. Hai vợ chồng lão tam ở lại trên huyện trông coi cửa hàng vẫn chưa quay về.Triệu Tiểu Quyên bận trước bận sau rót nước, lấy hạt dưa lấy kẹo ra mời cả nhà Giang Trường Hải.“Ông nội, bà nội, đây là quà anh Úc mua cho ông bà.” Giang Miên Miên đưa đồ trên tay cho ông bà cụ.Úc Thừa mua cho Giang Đại Sơn một bộ đồ Tôn Trung Sơn màu xám tro. Những người lớn tuổi ở thủ đô ra tham gia những hoạt động nghiêm túc thường xuyên mặc đồ Tôn Trung Sơn. Quà cho bà cụ là một chiếc vòng ngọc.“Ôi chao, đứa nhỏ này sao lại khách sáo như vậy chứ? Đều là người một nhà còn mua quà làm gì?” Mặc dù bà cụ nói như vậy, nhưng tốc độ nhận quà thì không hề chậm chút nào.“Bà Giang, bà đừng khách sáo với cháu. Miên Miên thường nói với cháu mọi người đối xử với cô ấy rất tốt, có cái gì ngon cũng để dành cho cô ấy ăn. Cháu là bạn trai của Miên Miên, tặng quà cho ông bà cũng là điều nên làm.” Úc Thừa ngọt ngào đáp.Lời này của Úc Thừa khiến hai ông bà cụ cực kỳ vui vẻ, ngay cả Giang Trường Hải vẫn luôn mất tự nhiên cũng hài lòng mỉm cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận