Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 913 - Sau này đều là người một nhà



“Mẹ nói đúng đấy, ngày mai chúng ta gặp họ trước đã rồi bàn tiếp.” Giang Trường Hà tán thành nói.Giang Miên Miên nhìn thấy họ đã nói như thế nên không tiếp tục kiên trì, chỉ nghĩ đợi sau khi ngày mai gặp mặt xong cô xem tình hình rồi khuyên họ.Đại Nha vốn dĩ không ôm hy vọng quá lớn, dù sao Giang Miên Miên tuổi tác còn nhỏ, người ta nói lấy trứng chọi đá, huống hồ chi chỉ có một mình Giang Miên Miên làm sao chọi lại được bốn người.Tuy nhiên lời nói khi nãy của bà nội cô ta cũng có chút cứu vãn được, cô ta chỉ đành đợi kết quả sau khi gặp mặt gia đình ấy vào ngày mai thôi.Ngược lại Chiêu Đệ lại rất vui mừng, cô ta rất vui vì cha mẹ cô ta xưa nay không có chủ kiến gì cuối cùng cũng cứng rắn một lần, không để Giang Miên Miên đạt được âm mưu!Quả nhiên có con trai rồi thì có thể ưỡn cao ngực đứng thẳng lưng.Buổi chiều khi đi làm ruộng, người nhà họ Giang xin phép thôn trưởng ngày mai nghỉ nửa ngày.Sau khi thôn trưởng biết được lý do thì rất sẵn lòng đồng ý, dẫu sao cũng là chuyện lớn cả đời của đứa trẻ, ông ta không thể làm lỡ mất việc của người khác.Sáng sớm ngày hôm sau, bà mai Phùng dẫn gia đình nhà trai đến.Người nhà họ Giang thấy họ đến sớm thế, lại cầm theo đủ loại quà cáp, lễ nghi đầy đủ, đều rất hài lòng với thái độ của đối phương.“Bà chị à, đây là nhà họ Đường mà tôi đã nói với chị, đây là bí thư Đường, chị Đường, Đường Minh, năm nay hai mươi tuổi rồi.” Bà mai Phùng rất nhiệt tình giới thiệu cho hai bên gia đình.“Bí thư Đường, mọi người đến rồi à, nào nào, mau vào nhà ngồi đi.” Giang Đại Sơn và Trương Quế Hoa rất nhiệt tình chu đáo tiếp đãi khách.Dưới sự giới thiệu của bà mai Phùng, Đường Minh chào hỏi từng người một, Đại Nha cũng bị gọi ra chào hỏi phía đối phương.Giang Miên Miên, Nhị Nha, Chiêu Đệ, Lai Đệ và Chí Văn Chí Võ đều theo sau lưng Đại Nha chào hỏi họ.Giang Miên Miên ăn mặc tinh tế, vẻ ngoài lại trắng trẻo đáng yêu, đôi mắt to tròn long lanh, cả người đều toát ra vẻ lanh lợi.Cô đặc biệt nổi bật khi đứng giữa đám trẻ, không cần bà mai Phùng giới thiệu thì người nhà họ Đường cũng biết cô là thần đồng nhỏ nổi tiếng của nhà họ Giang, Giang Miên Miên.Đợi khi bà mai Phùng giới thiệu xong, bí thư Đường đưa tay xoa đầu Giang Miên Miên, tươi cười khen: “Chị Phùng, dù chị không giới thiệu thì tôi cũng nhận ra đây là thần đồng nhỏ của chúng ta. Tôi từng gặp qua thần đồng nhỏ hai lần ở đại hội khen thưởng, giờ đây cuối cùng cũng có cơ hội có thể nói chuyện với thần đồng nhỏ rồi, thật là vinh dự quá. Miên Miên, bây giờ cháu là niềm tự hào của các thôn làng xung quanh đây đấy.”Người xưa có câu không đánh kẻ chạy lại bao giờ, Giang Miên Miên cũng nở nụ cười: “Chú Đường, chú quá khen rồi, cháu chỉ là một học sinh bình thường có chút thành tựu nhỏ trong học tập mà thôi.”“Không quá khen đâu, không quá khen đâu, đứa bé này thật khiêm tốn quá, thành tựu nhỏ của cháu đa số người đều không đạt được đấy.” Bí thư Đường vui vẻ nói.Thím Đường cũng tươi cười vui vẻ nhìn Giang Miên Miên, đứa bé này không chỉ học giỏi có tài lại xinh đẹp, nói chuyện cũng lễ phép.Đến khi vào nhà, Đường Minh đưa đồ mang theo cho Trương Quế Hoa, tươi cười lễ phép: “Bà Giang, gia đình cháu lần đầu đến đây có chút quà mọn, hy vọng mọi người nhận cho.”“Ôi chao, đứa nhỏ này thật là khách sáo quá, đến thì được rồi còn mua quà làm gì.” Trương Quế Hoa không lập tức nhận lấy như mọi khi, mà ngược lại nói một câu khiêm nhường.“Bà chị à, khách sáo gì chứ, nói không chừng sau này mọi người đều là người một nhà, chị mau nhận đi, tấm lòng của đứa nhỏ cả.” Bà mai Phùng nở nụ cười bước đến hâm nóng bầu không khí.“Được, vậy tôi nhận lấy vậy, đứa bé này lần sau đến thì đừng mua đồ nữa, tốn kém quá.” Bà cụ tươi cười nhận lấy quà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận