Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 692 - Ngày tốt để khai trương



Ông Úc nghe vậy thở dài nói: “Bây giờ nước mình thiếu cả kỹ thuật lẫn người tài, nông nghiệp, công nghiệp, mảng thông tin, sản xuất, vân vân, tất cả đều lạc hậu hơn nước ngoài rất nhiều.”“Trung Quốc có xuất phát điểm là một nước nông nghiệp lạc hậu, khi mới vừa dựng nước, sản xuất công, nông nghiệp gần như là bị tê liệt, tỷ trọng công nông nghiệp trong kinh tế quốc dân chênh lệch rất lớn, bây giờ chúng ta chỉ có thể dốc sức phát triển nền công nghiệp mới có thể trở thành đất nước công nghiệp tương đối tiên tiến thôi. Mà khoa học kỹ thuật chính là bước phát triển quan trọng nhất thúc đẩy sự tiến bộ và phát triển của xã hội, cho nên Miên Miên à, cháu có biết tầm quan trọng hai loại kỹ thuật mà cháu nghiên cứu ra với đất nước không?”“Dạ ông nội Úc , cháu biết ạ, ông yên tâm, cháu nhất định sẽ học cho giỏi, phấn đấu để cống hiến một phần sức lực nhỏ bé cho đất nước ạ.” Giang Miên Miên trịnh trọng gật đầu nói.Hôm nay cuối cùng cô cũng hiểu rõ đạo lý nghe lời vua nói hơn mười năm đọc sách.Cuộc nói chuyện hôm nay của cô với ông Úc càng khiến Giang Miên Miên kiên định hơn với lựa chọn sau này.Cô cũng hiểu sâu sắc và toàn diện hơn về hoàn cảnh khó khăn và gian khổ trên con đường nghiên cứu khoa học của Trung Quốc, cho nên cô thật tâm muốn học cho giỏi để sau này có thể áp dụng những gì đã học cống hiến cho đất nước.Giang Miên Miên hứa với Trình An sẽ vẽ bản thiết kế, nên cô cố tình dành ra hai ngày, vẽ tất cả tất cả bản thiết kế ra.Sau đó thông qua Trình An đưa đến chỗ thợ may để cho ông ấy bắt đầu làm quần áo.Một ngày sau khi bản thiết kế được vẽ xong, chính là thời gian tiệm bánh ngọt của Giang Miên Miên và Đường Lâm khai trương.Dù sao Giang Miên Miên cũng có cổ phần tiệm bánh ngọt, nói thế nào cô cũng là một bà chủ nhỏ.Vì vậy ngày tiệm khai trương này, Giang Miên Miên cố ý dậy sớm, thay xong quần áo thì cùng với Úc Thừa đi đến tiệm.Tiệm bánh ngọt khai trương, Đường Lâm cũng không có làm quảng cáo, cậu ta định dựa vào hương vị của bánh ngọt và mánh khóe ngày sinh nhật để tạo danh tiếng, mở rộng thị trường chứ không phải là dựa vào bối cảnh của bản thân mà để thu hút người khác.Đến tiệm, thấy thời gian gần đến rồi, Đường Lâm lấy ra dây pháo đã chuẩn bị sẵn, cậu ta vừa mở chuẩn bị ra cửa đốt thì bị Trình An cản lại.“Hắc hắc, ông chủ Đường à, chuyện đốt pháo này sao có thể làm phiền đến ngài được, đưa đay, để tôi đi, để tôi đi.” Trình An cười hì hì nhận lấy dây pháo, vui mừng chạy ra ngoài.Đường Lâm biết Trình An thích chơi, cũng để cho cậu ấy đi.Tốc độ của Trình An rất nhanh, vừa mới đi ra không bao lâu thì tiếng pháo đã đùng đùng vang lên, người đi ngang tiệm bánh ngọt bị tiếng động hấp dẫn tới, rối rít dừng chân lại xe,Mặc dù Đường Lâm không có thông báo ra ngoài chuyện khai trương tiệm bánh ngọt này nhưng mà cũng không ít người biết cậu ta mở tiệm.Không có cách nào, với địa vị và quyền thế của nhà họ Đường thế kia, người muốn lấy lòng và nịnh hót quá nhiều.Cho nên, dây pháo vừa mới đốt xong thì bên ngoài đã có không ít vị khách quần áo sang trọng lại đẹp đẽ, phần lớn những người này đều là người bình thường muốn nịnh nọt nhà họ Đường nhưng lại không có đường tắt.Người tới là khác, hơn nữa hôm nay còn là ngày tốt để khai trương, mặc dù Đường Lâm không thích những người này nhưng mà cậu ta vẫn làm mặt mày vui vẻ chào đó, khách sáo trò chuyện với bọn họ.Những người vốn là những người muốn tới nịnh nọt, để tạo quan hệ với nhà họ Đường.Nhưng mà đợi đến khi bọn họ vào tiệm, bọn họ lại bị chiếc bánh ngọt màu trắng sữa bày trên quầy hàng của tiệm hấp dẫn, phía trên bánh ngọt điểm xuyết đủ loại trái cây, nhìn cực kỳ tinh xảo, hơn nữa trong tiệm còn thoang thoảng mùi sữa thơm.Đứa nhỏ nhà họ Đường này quả nhiên không phải là người bình thường mà, năm nay Đường Lâm mới lớn nhường này lại có thể làm ra một tiệm bánh ngọt ra dáng như vậy.Bọn họ vốn cho là đây chỉ là tụi nhỏ làm chơi chơi, không ngờ tới vào nhìn, thật sự lại làm khá ra trò.

Bạn cần đăng nhập để bình luận