Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 940 - Đã cực kỳ ưu tú!



Đầu tiên là chủ nhiệm Hoàng cười tủm tỉm gật gật đầu. Sau đó dùng giọng điệu có chút nhi kích động mà tuyên bố với các thôn dân : “Các bà con, tôi muốn tuyên bố một cái tin tức tốt. Con dâu cả của bà cụ họ Giang trong thôn chúng ta, đồng chí Tô Uyển Ngọc dựa vào nỗ lực của mình mà thông qua từng vòng thi. Cô ấy được tuyển và thành công được chuyển từ chính quyền thị trấn sang công tác ở tòa nhà chính. Tôi hy vọng bà con trong thôn chúng ta có thể lấy cả nhà Giang Trường Hải làm tấm gương, nỗ lực tiến tới.”Chủ nhiệm Hoàng đang dõng dạc hùng hồn cung cấp cho người trong thôn một khóa tư tưởng chính trị. Ông không chú ý tới người trong thôn sau khi nghe ông nói xong những lời này. Mọi người xuất hiện biểu tình như bị sét đánh dại ra .Ông trời ơi, chủ nhiệm Hoàng vừa rồi nói cái gì? Mụ lười Tô Uyển Ngọc kia thế mà công tác ở tòa nhà chính? Bọn họ không nghe lầm đi?Đây cơ bản là phản ứng đầu tiên của mọi người trong thôn.Chờ chủ nhiệm Hoàng khích lệ xong người trong thôn. Ông lại đi lên trước hai bước rồi nắm tay hai vợ chồng già, vẻ mặt chân thành nói: “Chú Giang, thím Giang, hai người là người đáng kính nể nhất trong thôn của chúng ta. Cảm ơn hai người đã nuôi dưỡng mấy nhân vật lợi hại như Trường Hải, vợ Trường Hải, còn có Miên Miên. Họ là những người sinh con, giúp cho thôn chúng ta nở mày nở mặt.”Lúc này thôn Thạch Kiều với hơn một trăm người vây tại một chỗ, sửng sốt khiến cho hiện trường lặng ngắt như tờ.Không phải vì bọn họ tôn trọng chủ nhiệm Hoàng. Lúc ông nói chuyện, tất cả mọi người bảo trì yên lặng.Mà là chủ nhiệm Hoàng nói tin tức này. Thật sự là thật là làm cho người ta chấn động rồi. Bọn họ đều bị khiếp sợ không biết nói cái gì cho phải.Ngược lại là người họ Giang nghe xong chủ nhiệm Hoàng nói tin tức tốt này cũng không có khiếp sợ như vậy.Bởi vì lần trước khi Giang Trường Hải trở về đã nói với bọn họ. Chỉ là lúc ấy bọn họ còn không có xác định được nên đều không cho thật sự.Rốt cuộc mấy năm trước ‘ loang lổ việc xấu ’ của Tô Uyển Ngọc bày ra ở trước mắt, bà có thể làm việc ở chính quyền thị trấn là do có người trong nhà đi hối lộ với viên chức cao. Sao có thể đi lên thành phố làm được?Hiện tại nghe được Tô Uyển Ngọc thế nhưng thật sự đi thành phố. Người nhà họ Giang giống với mọi người cũng đều không ngừng vui sướng.“Ha hả, chủ nhiệm Hoàng, ông quá khách sáo rồi. Chúng ta đều là một cái công xã, đương nhiên là có vinh cùng hưởng, có tổn cùng chịu.” Trước hết Giang Đại Sơn phục hồi tinh thần lại. Ông ta cũng hiếm khi lộ ra một gương mặt tươi cười lớn, khách sáo nói với chủ nhiệm Hoàng."Chủ nhiệm Hoàng, lời ông vừa nói, Tô Uyển Ngọc muốn lên thành phố để đi làm là nói thật hay giả vậy?""Đúng vậy. Chủ nhiệm Hoàng, làm việc ở tòa thị chính kia dễ như vậy sao? Tô Ngọc Uyển là một phụ nữ nông thôn không có quyền lực, không có chỗ dựa. Sao có thể muốn đi là đi?"Thẳng đến lúc này người trong thôn mới phản ứng lại. Họ sôi nổi vây xung quanh chủ nhiệm Hoàng, một năm miệng mười hỏi chủ nhiệm Hoàng.Chủ nhiệm Hoàng bị mọi người hỏi đến đau đầu. Ông vội vàng đứng trên bờ ruộng, dùng tay thể hiện đè thanh âm xuống, lớn tiếng nói: "Được rồi. Bà con đừng nháo, nghe tôi nói đã.""Đừng nháo, nghe chủ nhiệm Hoàng nói." Đội trưởng Lâm cũng đứng ra duy trì trật tự.Người trong thôn thấy đại đội trưởng tức giận. Lúc này mọi người mới chịu im lặng nghe chủ nhiệm Hoàng trả lời.Vẻ mặt chủ nhiệm Hoàng nghiêm túc: "Các bà con, những lời tôi nói hôm nay tuyệt đối là chính xác. Đồng chí Tô Ngọc Uyển thật sự là dựa vào năng lực của mình tiến vào tòa thị chính. Chính phó huyện trưởng tự mình nói cho tôi. Chuyện này có thể là giả được sao?""Mọi người nhìn cả nhà Giang Trường Hải kìa, chỉ tùy tiện lấy một người ra thì đã cực kỳ ưu tú! Chúng ta nhất định phải học tập nhà họ thật tốt. Hai vợ chồng họ là 30 tuổi mới bắt đầu thăng tiến. Hiện tại mọi người học tập họ cũng không muộn đâu."

Bạn cần đăng nhập để bình luận