Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 218. Đánh nát tay mày

Tôn Lệ Hà kéo ga trải giường trên dây phơi đồ xuống, hùng hổ đi vào nhà chính: “Mẹ, mẹ phải làm chủ cho con!”
Trương Quế Hoa đang ngồi trên giường đất, còn đang vui vẻ mà đếm tiền gửi ngân hàng, đột nhiên Tôn Lệ Hà vào nhà, dọa bà ta sợ run tay, tiền trên tay trong nháy mắt rơi xuống giường đất.
“Con muốn chết à, đi vào không nói một tiếng nào.”
Bà cụ vừa mắng vừa luống cuống tay chân mà nhặt tiền trên giường đất lên.
Mà Tôn Lệ Hà cũng sắp quên bản thân là đến tố cáo, bà ta nhìn chằm chằm số tiền trên giường đất, trong lòng lặng lẽ đếm số tiền.
Thấy con ngươi bà ta sắp trừng ra ngoài, bà cụ liền nghiêm mặt mắng: “Nhìn cái khỉ gì, có gì mau nói.”
Lúc này Tôn Lệ Hà mới tỉnh táo lại, cầm ga trải giường trên tay trải lên trên giường đất, kêu gào khóc lóc ỉ ôi: “Mẹ, mẹ nhìn ga trải giường của con nè, bị mấy con nhỏ chết tiệt nhà anh hai làm nó rách cái lỗ lớn như vậy nè, con mới dùng có mấy năm thôi đó mẹ.”
Trương Quế Hoa cau mày, kéo ga trải giường ra nhìn, thấy cái lỗ, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Lỗ này không trên không dưới, mà ở ngay chính giữa ga trải giường, nếu mà ở ngoài rìa, ngoài góc còn có thể khâu lại sửa một chút.
Bây giờ cái lỗ lớn như vậy cũng chỉ có thể cắt đi, làm thành đồ khác.
“Đồ vịt giời tự tìm đường chết!” Trương Quế Hoa mang giày xuống giường, cầm lấy ga trải giường đi qua phòng thằng hai, Tôn Lệ Hà cũng đi theo.
Cửa phòng thứ hai chợt bị đẩy ra, dọa mọi người trong phòng giật mình.
Thấy mẹ chồng nổi giận đùng đùng đi tới, Triệu Tiểu Quyên có hơi sợ hãi nói: “Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?”
Trương Quế Hoa không quan tâm đến Triệu Tiểu Quyên, mắt bà ta hiện lên vẻ hung ác mà trợn mắt nhìn mấy cô bé hỏi: “Cái ga trải giường này là ai giặt?”
Đại Nha, Nhị Nha thấy cái lỗ lớn trên ga trải giường cũng bị tái mặt, Lai Đệ thì bị dọa run cả người, sắc mặt bà nội của mấy cô thật sự quá dọa người.
Mấy cô biết cái ga trải giường này là do Chiêu Đệ giặt, tưởng là lúc giặt cô bé vô tình làm rách.
Nhớ hôm qua Chiêu Đệ mới bị phạt, Đại Nha sợ bà của cô bé sẽ phạt Chiêu Đệ nữa, vì vậy dù trong lòng cô bé rất sợ nhưng vẫn dũng cảm bước ra một bước: “Dạ, là con vô tình giặt hỏng.”
Chiêu Đệ thấy Đại Nha nhận tội thay mình, vội vàng la lên: “Là con!”
“Là con!” Nhị Nha và Chiêu Đệ mở miệng cùng lúc.
Đáng tiếng bà cụ không có cảm động trước tình cảm chị em mấy cô, đen mặt lại hỏi: “Nói cho rõ, cuối cùng là ai, nếu không thì tao đánh hết cả ba!”
Đại Nha kiên định: “Thật sự là con.”
“Không phải là chị cả đâu, là con giặt hỏng, bà đánh con đi!” Chiêu Đệ trực tiếp đưa lòng bàn tay ra, cô dám làm thì sẽ không sợ bị đánh.
Đại Nha sốt ruột, vì vậy quay đầu khát khao nhìn Nhị Nha: “Là con giặt hỏng, Nhị Nha em cũng nhìn thấy đúng không?”
Nhị Nha đối mặt với cô bé hai giây, mới gian nan mở miệng: “… Là chị cả vô tình giặt hỏng ạ.”
“Cái con nhỏ chết tiệt mày, cái gì cũng làm không xong, giặt có cái ga trải giường cũng có thể giặt hỏng đồ, xem hôm nay tao có đánh nát tay mày không!”
Thật ra Trương Quế Hoa cũng thiên về bên Đại Nha giặt hỏng, dù sao thì Chiêu Đệ còn nhỏ, sức cũng nhỏ.
Vì vậy bà ta lập tức chỉ vào mũi Đại Nha, lớn tiếng quát mắng, nước miếng cũng văng trên mặt Đại Nha.
Đại Nha đáng thương không dám nhúng nhích, thành thật đứng nghe mắng.
Trương Quế Hoa mắt xong thì thuận tay tìm công cụ trong phòng, muốn dạy cho cô bé một bài học.
Tôn Lệ Hà thấy vậy, lập tức lấy thước bình thường dùng để đo quần áo tới: “Mẹ, mẹ dùng cái này nè.”
Loại thước này mà đánh lòng bàn tay đau nhất.
Thấy vậy, vẻ thù căm hận trong mắt Chiêu Đệ gần như hóa thành thật: “Bà ơi, thật sự không phải là chị cả làm đâu, là con giặt hỏng.”
Trương Quế Hoa nhận lấy thước, lạnh mặt quát lên: “Đưa tay ra đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận