Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 771 - Không thể phản kháng



"Ái chà, con gấu trúc này được làm đẹp thật đấy, vừa vặn giống như gia đình ba người chúng ta." Giang Trường Hải cầm gấu trúc, vui vẻ khen ngợi.Ông không thích mấy món đồ nhỏ này cho lắm, điều khiến ông vui vẻ là con gái đi đâu cũng không quên mình."Đúng vậy. Buổi chiều bọn con còn đi thư viện, con mua rất nhiều sách về. Cha ơi, thành phố tốt hơn trấn mình nhiều, con nhất định phải học thật giỏi, đến sang năm cả nhà mình cùng chuyển đến thành phố. Mẹ à, mẹ cũng phải cố gắng học hỏi ba nhé!" Giang Miên Miên nói xong chuyện của mình còn không quên đôn đốc mẹ cô."Mẹ biết rồi, dạo này mẹ của con học tập chăm chỉ lắm, đâu phải con không biết. Con cứ yên tâm, mẹ lại là kẻ kéo chân con chắc?" Tô Uyển Ngọc vừa nguýt con gái vừa quở trách."Không phải, không phải vậy. Mẹ của con là người đốc thúc con mà." Giang Miên Miên nịnh nọt tâng bốc.Giang Trường Hải nhìn Úc Thừa, quan tâm hỏi han: "Nhóc Úc à, hôm nay cháu vất vả rồi. Cháu phải chăm sóc ba đứa nhóc, mệt lắm nhỉ?"Úc Thừa: "Không vất vả đâu ạ. Thưa chú Giang, Miên Miên và hai người bạn nhỏ của em ấy đều rất ngoan ngoãn nghe lời, hôm nay cháu chơi rất vui vẻ."Tô Uyển Ngọc bưng thức ăn ra ngoài, nhìn mấy người và nói: "Vậy là tốt rồi, các con đều chơi vui vẻ thì tốt. Được rồi, Miên Miên và Úc Thừa đi rửa tay đi rồi chúng ta ăn cơm."Ngày hôm nay Giang Miên Miên đi chơi cả ngày, tuy hơi mệt nhưng tinh thần rất phấn chấn. Sau khi ăn xong cô không xem ti vi mà nói với cha mẹ một tiếng rồi ôm cặp sách về phòng.Vừa về đến phòng Giang Miên Miên lập tức nằm lên giường, tiến vào không gian hệ thống. Cô sốt sắng gọi: "Hệ thống, hệ thống ơi, mau tìm tất cả tư liệu về sạc pin năng lượng mặt trời giúp ta với! Từ hôm nay trở đi ta muốn chuyên tâm nghiên cứu tấm pin năng lượng mặt trời."Hệ thống: "Được, xin ký chủ vui lòng đợi một lát."Hệ thống vô cùng vui vẻ khi thấy ký chủ của mình có lòng cầu tiến như vậy. Sau khi nó đồng ý, một chồng tài liệu dày cộp xuất hiện trước mặt Giang Miên Miên."Wow, nhiều thế!" Giang Miên Miên nuốt nước bọt, có phần ngạc nhiên."Ký chủ, đây chỉ là một phần tài liệu cơ bản thôi, khi nào cô đọc hết sẽ có tiếp." Hệ thống nhắc nhở."Được rồi, ta biết rồi." Nếu đã quyết định làm thì không thể sợ khổ sợ mệt. Sau khi tự cổ vũ bản thân trong lòng, Giang Miên Miên cầm lên một cuốn sách rồi mở ra đọc.Sáng hôm sau, Giang Miên Miên ăn cơm xong lại ôm tư liệu đọc.Úc Thừa ngồi bên cạnh nhìn Giang Miên Miên đọc tư liệu một cách nghiêm túc và chăm chú. Cậu cầm sổ vừa xem vừa viết.Giang Miên Miên học tập hết sức chăm chú, không chểnh mảng chút nào.Úc Thừa thấy cô cứ cúi đầu đọc sách mãi, không đứng dậy đi lại, cậu dứt khoát duỗi bàn tay to che lên cuốn sách Giang Miên Miên đang đọc."Ơ, sao vậy anh Úc?" Giang Miên Miên đang đọc sách thì bị cắt ngang, bèn ngẩng đầu nhìn Úc Thừa với vẻ nghi ngờ, đồng thời thắc mắc."Cừu Non à, từ sáng đến giờ em đã đọc sách hơn một tiếng rồi, nên đứng dậy hoạt động một chút để thư giãn mắt. Nếu không đến khi bị cận thị thì em có hối hận cũng đã muộn." Thừa cố ý dọa cô.Giang Miên Miên nghe lời anh, vươn vai rồi lại ra ngoài nhìn ngó một lát để thư giãn mắt, tổng thời gian chưa đầy năm phút đồng hồ. Cô mỉm cười lên tiếng: "Được rồi ạ, anh Úc ơi em thư giãn xong rồi."Úc Thừa thấy cô đối phó cho có lệ như thế, cậu không dài dòng với cô mà thẳng tay xách cô từ trên ghế xuống, sau đó dắt tay cô đi ra ngoài sân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận