Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1121 - Đều đi Hương Thành chơi



Giải quyết chuyện khó giải quyết, lúc này ánh mắt Giang Miên Miên nhìn mẹ giống như chúa cứu thế vậy.Cô hết sức ân cần rót ly nước, chạy đến bên cạnh mẹ biểu đạt sự cảm ơn.Sau khi người nhà họ Tô ăn một bữa cơm ở nhà họ Giang, liền theo Giang Trường Hải trở về thành phố.Chờ người nhà họ Tô đi rồi, chỉ còn lại người nhà họ Giang, Giang Trường Phụng nhìn cha mẹ nói: "Cha mẹ, lần này còn trở về, không chỉ muốn dẫn Miên Miên đi chơi mấy ngày, con còn muốn dẫn theo cha mẹ còn có mấy đứa trẻ Chí Văn Chí Võ, Đại Nha, Nhị Nha, đến Hương Thành chơi mấy ngày nữa."Mấy đứa trẻ nhà họ Giang vừa nghe cô út nói, ánh mắt lập tức sáng lên.Trời ạ, mới vừa rồi, bọn nó không nghe lầm chứ, cô út muốn dẫn bọn nó đến Hương Thành chơi?So với sự hưng phấn của bọn trẻ, Trương Quế Hoa lại xụ mặt, khoát tay lia lịa: "Cha mẹ không đi, con chỉ cần dẫn Miên Miên đi chơi mấy ngày là được, đừng lãng phí số tiền này, cha mẹ nhiều người như vậy thì sẽ xài mất bao nhiêu tiền của con chứ?""Mẹ, con có tiền, mẹ cũng đừng tiếc tiền thay con nữa, vé máy bay, vé thuyền cũng không tốn bao nhiêu, bây giờ đám trẻ đang được nghỉ, con cũng có thời gian, mọi người đi qua chơi mấy ngày là được rồi." Giang Trường Phụng khuyên nhủ."Không đi, có tiền cũng không dùng như vậy, hơn nữa bây giờ người xuống ruộng làm việc ngày càng ít, cha mẹ lại đi chơi, trong nhà ai sẽ xuống ruộng làm việc? Điểm công cuối năm sẽ không đủ trong nhà ăn, mẹ không đi, cũng không cho mấy đứa đi." Bà cụ nhìn thấy bọn trẻ hưng phấn, xụ mặt nói.Đám trẻ nhà họ Giang thấy bà nội nói như vậy, bầu không khí vui vẻ mới vừa rồi nháy mắt đã lạnh xuống."Bà nội, chúng ta đi với cô út đi! Cháu lớn như vậy rồi, còn chưa đi ra khỏi huyện nữa, cháu cũng muốn đi xem thế giới bên ngoài với cô út một chút." Chí Võ không sợ khuôn mặt lạnh của Trương Quế Hoa, cậu ta chạy đến, lôi kéo tay bà cụ, làm nũng nói."Bà nội, cháu cũng muốn đi, cầu xin bà mà, bà đồng đi với cô út đi, chúng ta cùng đi ra ngoài chơi, tốt biết bao." Chí Văn cũng cầu xin theo.Các bé gái phòng hai cũng mở to mắt nhìn bà nội mình, các cô bé cũng muốn đi Hương Thành với cô út để nhìn thế giới bên ngoài một chút, nhưng sự sợ hãi đối với bà nội đã khắc trong xương cốt của các cô bé rồi.Cho dù bây giờ bà nội đã ít đánh chửi lại, nhưng các cô bé cũng không dám chạy tới làm nũng giống như Chí Văn Chí Võ vậy.Giang Trường Phụng biết cha mẹ tiếc tiền cho cô ấy, vì thế liền khuyên từ mặt này: “Cha mẹ, mẹ xem bọn nhỏ đều đã nói như vậy rồi, cha mẹ đừng do dự nữa, ở bên kia Hương Thành, con có nhà có, xe, mọi người qua ăn ở cũng không tốn bao nhiêu tiền, chúng ta đi ra ngoài chơi mấy ngày, chờ mọi người trở về, cũng có thể nói cho người trong thôn biết Hương Thành bên kia là như thế nào, khác chỗ nào với chỗ chúng ta."Mặc dù Trương Quế Hoa thích nổi tiếng, nhưng làm thế nào cũng không nở tiêu nhiều tiền đến Hương Thành chơi, bà ta vẫn khoát tay: "Được rồi, Trường Phụng, con đừng nói nữa, cha mẹ không đi đâu, bây giờ ở nông thôn đang vào lúc bận rộn, cha mẹ còn phải xuống ruộng làm việc nữa."Giang Trường Phụng thấy thái độ kiên định như vậy của cha mẹ, không biết làm sao chỉ có thể thay đổi cách khuyên: “Được rồi, cha mẹ, vậy nếu hai người không muốn đi, vậy con sẽ dẫn mấy đứa trẻ đi ra ngoài thăm thú một chút, Hương Thành bên kia phát triển nhanh chóng hơn chỗ này của chúng ta, rất nhiều đứa trẻ như Chí Văn Chí Võ cũng đã ra nước ngoài chơi nhiều lần rồi, hơn nữa bọn nhỏ ra ngoài chơi, biết một chút về thế giới bên ngoài, cũng trợ giúp cho tương lai lớn lên của bọn trẻ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận