Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 281. Sắp kìm nén đến bùng nổ rồi

“Hóa ra là em họ à? Không phải cùng một mẹ sinh ra, tôi đã nói sao lại không giống nhau như vậy mà.” Các học sinh bừng tỉnh hiểu ra, gật gật đầu.
“Tôi nói chuyện với em gái tôi một chút.”
Giang Miên Miên sợ bọn họ sẽ nói ra điều gì liền kéo Chiêu Đệ đến một nơi không có người, nhỏ giọng nói: “Chiêu Đệ, em đừng để ý lời các cậu ấy nói. Các cậu ấy không có ác ý đâu.”
Các bạn học của cô tuổi còn nhỏ, nói chuyện không thể ngăn cản được. Nếu không cẩn thận đắc tội với Chiêu Đệ, bị một người sống lại mang thù đối với những đứa trẻ này mà nói cũng không phải chuyện tốt.
Trong lòng Chiêu Đệ đang hận những đứa quỷ nhỏ không biết nói chuyện đó muốn chết, nhưng vì để duy trì một ấn tượng tốt trước mặt Giang Miên Miên chỉ có thể nhẫn nhịn sự căm tức trong lòng, ngoan ngoãn lắc đầu: “Chị ba, em không trách bọn họ đâu. Bọn họ nói không sai, chúng ta vốn không phải cùng một cha mẹ sinh.”
“Vậy là tốt rồi. Chiêu Đệ, hai thầy giáo của chúng ta muốn kiểm tra tiến độ học tập nghỉ đông của chị, chị lên lớp còn phải đọc sách, em về lớp học trước đi.” Giang Miên Miên cũng không muốn ở lâu với Chiêu Đệ.
“Ừm, vậy chờ chị ba kiểm tra xong em lại đến tìm chị chơi.” Chiêu Đệ ngoan ngoãn gật đầu, nói xong liền quay về lớp của mình.
Cái nơi chết tiệt này, cô ta sớm đã không muốn ở lại từ lâu rồi.
Ngay tại ngày khai giảng hôm nay của tiểu học công xã, trưởng thôn cũng thông báo với người trong thôn từ hôm nay trở đi phải làm việc tập thể.
Nhờ phúc của Giang Miên Miên, sức ảnh hưởng của nhà họ Giang trong thôn hiện nay không thua kém nhà trưởng thôn.
Bọn họ vừa xuất hiện lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của người dân trong thôn.
Trong thôn có người không ưa nhà họ Giang, thấy bọn họ không vừa mắt. Hôm nay không nhìn thấy Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc nhất thời giống như nắm được nhược điểm gì đó, cố ý lớn giọng hỏi:
“Ôi, thím à, Trường Hải nhà thím và vợ cậu ta sao không đến vậy?”
“Đúng vậy, không phải hai người họ lại ngủ ở nhà rồi đấy chứ? Chậc chậc, đúng là người lười có phúc của người lười. Nhìn người ta xem, đúng là khiến cho người khác ngưỡng mộ. Cả ngày đều ở nhà, cái gì cũng không làm mà vẫn có ăn có uống.”
“Còn không phải sao? Có cha mẹ và anh em tốt như vậy nuôi hai vợ chồng, ai còn ngốc nghếch mà ra đồng làm việc chứ?”
Trong thôn có mấy bà thím thích buôn chuyện hóng hớt, thấy có người mở đầu liền bắt đầu nói liên tục.
Nếu như trước kia Trương Quế Hoa bị bọn họ nói như vậy sớm đã xắn tay áo lên mắng cùng bọn họ.
Nhưng hôm nay bà ta không tức giận, bà ta cảm thấy mình bây giờ đã không còn giống lúc trước. Là bà nội của hai thần đồng, sao bà ta có thể làm ra những chuyện ảnh hưởng đến thân phận như vậy chứ?
Quan trọng hơn là, bà ta bây giờ đã có sức mạnh.
Bà ta đứng thẳng lưng, liếc nhìn những người đang nói xấu, vẻ mặt oai vệ đáp: “Ôi chao, lần này các bà đoán sai rồi, con trai lớn của tôi không nằm ở nhà. Nó ấy, hiện giờ đang làm công nhân của xưởng vận chuyển, mới sáng sớm đã đến nhà máy làm việc rồi, còn đi sớm hơn chúng ta đó.”
Xưởng vận chuyển đã tuyển công nhân xong, bà ta cuối cùng cũng có thể khoe khoang một phen.
Thực ra bà ta đã muốn ra ngoài khoe với người trong thôn từ lâu rồi. Nhưng lại sợ sau khi bọn họ biết được, có những người mặt dày không coi mình là người ngoài, muốn tìm Trường Hải liên hệ giúp bọn họ vào xưởng vận chuyển làm việc.
Cứ kìm nén như vậy đến tận bây giờ, sắp kiềm chế đến mức bùng nổ rồi.
Hai vợ chồng nhà thứ hai thường ngày chính là hai cái hồ lô cưa miệng, chuyện gì cũng chỉ nghe chứ không nói.
Về phần Giang Trường Đào đi phỏng vấn không thành công, tự cảm thấy mất mặt, cùng Tôn Lệ Hà lại càng không nói ra chuyện này, sợ bỗng nhiên lại khiến Giang Trường Hải tăng thêm thể diện.
Cũng chính vì như vậy, cho dù người nhà họ Giang xuất phát từ mục đích gì đều nhất trì duy trì thái độ im lặng đối với việc này. Trong cái thôn tin tức gì cũng không thể giấu được, bọn họ giữ kín chuyện này lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận