Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 756 - Tất nhiên là thật



Giang Miên Miên: “Anh Úc, anh có chuyện gì muốn nói với em?"Nghe được giọng nói của Giang Miên Miên, giọng nói của Úc Thừa cũng lập tức trở nên dịu dàng hơn: "Cừu Non, ngày lễ Quốc Khánh anh sẽ đến thăm em.""Lễ Quốc Khánh, vậy không phải là tháng sau sao, quá tốt rồi!" Giang Miên Miên vừa nghe cậu muốn qua thăm, rất vui vẻ.Úc Thừa thấy cô vui vẻ như vậy, sự mệt mỏi sau khi huấn luyện cũng biến mất theo tiếng cười của cô.Hai người lại trò chuyện một lát, thấy giờ không còn sớm, mới lưu luyến cúp điện thoại.Chí Văn vẫn luôn ở bên cạnh, nghe vậy cũng hưng phấn nói: "Quá tốt rồi, Úc đại ca muốn qua đây vào ngày lễ Quốc Khánh, đến lúc đó có thể đi chơi với Úc đại ca rồi.""Ừ ừ, đã lâu không gặp mặt, em cũng nhớ Úc đại ca." Chí Võ cũng nói.Mặc dù Úc Thừa không quan tâm hai anh em này cho lắm, nhưng không biết tại sao, Chí Văn Chí Võ vẫn thích chơi với cậu, có thể là vì trẻ con luôn sùng bái người lợi hại đi.Buổi sáng ngày hôm sau, ăn sáng xong, mấy đứa bé tập hợp ở hẻm nhỏ, ồn ào đi đến trường học.Một tuần trôi qua rất nhanh, ngày thứ sáu, sau khi Chí Văn Chí Võ tan học lên tiếng chào tạm biệt với Giang Miên Miên, thì lập tức chạy nhanh như điên trở về thôn Thạch Kiều.Nhiều năm như vậy rồi, đây vẫn là lần đầu tiên hai anh em rời nhà lâu như vậy, hai anh em thật sự có chút nhớ nhà, bây giờ được nghỉ cuối tuần, liền muốn nhanh chóng chạy về nhà.Hai anh em vừa về đến nhà, liền cao giọng gọi: "Bà nội, mẹ, bọn con đã về rồi.""Bọn con được nghỉ rồi." Chí Văn cũng kêu theo."Cháu trai của bà về rồi, mau đến để bà nhìn xem. Chao ôi, một tuần không gặp, hai đứa cũng mập lên rồi." Sau khi Trương Quế Hoa nghe được tiếng kêu của hai anh em, vội vàng chạy ra từ nhà, thấy hai cháu trai, trên mặt đầy vẻ vui mừng.Tôn Lệ Hà chậm một bước, nhìn mẹ chồng ôm Chí Văn, cũng chạy đến ôm Chí Võ, chăm chú nhìn con trai út từ trên xuống dưới, sau đó vui vẻ:" Thật đúng là trên mặt có thêm chút thịt."Chẳng qua thấy tóc con trai có chút ướt, bà ta sờ soạng một chút, lại đau lòng: “Đi, chúng ta vào nhà nói chuyện, mới chạy về nên nóng lắm phải không.""Cũng được ạ, lúc con và anh cả đi về, có mua kém ăn." Chí Võ cười hì hì nói.Vào nhà, Chí Văn, Chí Võ nhìn người nhà đều ở đây, vội vàng chào hỏi từng người.Tôn Lệ Hà nhìn hai con trai, quan tâm hỏi: "Chí Văn, Chí Võ, hai đứa ở nhà bác cả có quen không? Ở trường học có bị người ta bắt nạt hay không?"Chí Văn lắc đầu: “Bạn học và thầy cô trong trường rất tốt, không có ai bắt nạt bọn con, các bạn học còn hâm mộ bọn con có một em gái thiên tài như Giang Miên Miên nữa."Ở một bên Chí Văn cũng kích động chen vào nói: "Mẹ, con nói với mẹ, trường học của bọn con rất lớn, nhà của bác cả cũng rất tốt, trong phòng lại rất mát mẻ, cũng không có muỗi. Nhà bác cả ăn uống cũng rất tốt, mỗi bữa đều có cơm trắng, buổi tối mỗi ngày còn có thể ăn thịt, thỉnh thoảng cũng có cá và tôm lớn.""Thật sao? Tốt như vậy? Mỗi bữa đều ăn thịt?" Tôn Lệ Hà nghe được lời này, cũng có chút kinh ngạc hỏi.Lúc trước bà ta nghĩ hai ba ngày ăn thịt là tốt rồi, dù sao nhiều thêm hai miệng ăn, nếu mỗi ngày đều ăn thịt, dù nhà anh cả kiếm nhiều tiền đi nữa, cũng không chịu nổi tiền ăn như vậy.Nhưng làm thế nào bà ta cũng không nghĩ đến, một nhà anh cả hào phóng như vậy, mỗi tuần đều có thể ăn thịt.Không trách hai con trai bà ta mới đi một tuần, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tròn lên không ít so với trước kia.Chí Văn gật đầu khẳng định nói: "Tất nhiên là thật ạ! Không nói đến chuyện nhà bác cả có thể ăn được đồ ngon, có lúc, bác cả còn sẽ đi đến Cung Tiêu Xã mua nước ngọt và bánh ngọt về, để ở trên bàn uống trà nhỏ, để cho bọn con tùy tiện ăn."

Bạn cần đăng nhập để bình luận