Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 531 - Muốn cùng bàn với cậu ấy



“Được rồi.”Thầy Trần đã thành giáo viên chủ nhiệm lớp 3, nở nụ cười ấm áp, sau đó rút hai tờ giấy kiểm tra đơn giản ra yêu cầu hai cô bé sang bàn bên cạnh làm bài thử.Nhị Nha làm xong trước, cả hai bài đều được trên 80 điểm.Thầy Trần nhìn sơ qua bài thi, có hơi cảm thấy thất vọng, còn tưởng nhà họ Giang lại đưa một thiên tài tới lớp mình nữa.Chẳng qua là làm bài cũng tốt: “Kiến thức tốt, có thể trực tiếp lên học lớp 3, đi, hai người đi với tôi.”Qua vài phút, Đại Nha cũng làm xong nhưng chỉ đạt 62 điểm, miễn cưỡng đạt yêu cầu.Suy xét đến việc Đại Nha cũng không còn nhỏ, cộng thêm đã có nền tảng học tập nên thầy Trần cũng đồng ý cho cô bé học cùng lớp.Lúc Đại Nha và Nhị Nha thuận lợi bước vào lớp 3 thì bên kia Giang Miên Miên cũng được cha mình dẫn đi đăng ký nhập học xong.“Cha, cha về đi, con tự mình vào trong là được rồi.” Giang Miên Miên đứng trước cửa lớp 6 phòng đầu tiên để tạm biệt cha mình.Giang Trường Hải cũng cười cười vẫy tay: “Được rồi, con gái, con vào đi, có chuyện gì nhớ tìm thầy nhé.”“Con biết rồi ạ.” Giang Miên Miên nói xong liền ôm cặp nhỏ bước vào lớp học.Giang Miên Miên đến không sớm lắm, lúc cô vào lớp đã thấy trong phòng có hơn hai mươi học sinh, hầu hết là từ trường tiểu học ở ngoài trấn nên nhiều người đã biết mặt nhau.Lúc này những người quen biết nhau được phân vào một lớp đều rất vui vẻ nhiệt tình chào hỏi.Giang Miên Miên vừa vào, học sinh trong lớp đang nói chuyện tự nhiên lại dừng hẳn, nhìn sang.“Ôi bạn học nhỏ, bạn đến đây là để đưa anh chị mình đi học à?” Một học sinh đứng gần cửa thấy Giang Miên Miên trắng trắng mềm mềm cầm cặp sách đi học liền cười tủm tỉm đến hỏi.Giang Miên Miên cũng nở nụ cười đáng yêu ngoan ngoãn: “Không phải đâu, mình đến để đi học.”“Đi học? Bạn, bạn năm nay mấy tuổi rồi?” Cô gái nãy giờ nói chuyện với Giang Miên Miên kinh ngạc nhìn từ trên xuống dưới một lượt rồi hỏi.“Mình học nhảy lớp, năm nay chín tuổi.”Giọng của Giang Miên Miên cũng không nhỏ, nhưng trong lớp rất ồn nên chỉ có vài học sinh gần đó nghe được, tỏ ra ngạc nhiên.“Trời ạ, chín tuổi có thể lên lớp 6 rồi sao? Cậu ấy giỏi quá nhỉ?”“Đúng đó, vậy thì không phải nhỏ hơn người đạt hạng nhất trong kỳ thi hồi tiểu học của chúng ta là Chung Nguyên hay sao? Mình còn nhớ rằng Chung Nguyên học lên hai lớp, hình như năm nay mười tuổi, cậu nói xem ai giỏi hơn?”“Là cậu ấy thật sao? Thiên tài nhỏ tuổi kia thì cũng không có gì lạ, nếu thật sự đó là cậu ấy thì mình cũng chẳng ngạc nhiên.”“Cậu ấy đáng yêu quá, vừa trắng vừa mềm, đôi mắt còn lớn, lông mi lại dài, nhìn cứ như búp bê vậy, mình muốn ngồi cùng bàn với cậu ấy!”Bọn nhỏ lớp 6 nhìn Giang Miên Miên đáng yêu mềm mại, không những không kính sợ con nhà người ta này mà còn thêm yêu người nhỏ bé dễ thương.Giang Miên Miên mấy năm qua đã quen với việc trở thành tiêu điểm đám đông, bình tĩnh ôm cặp sách nhỏ bước vào, tìm một chỗ trống ở hàng ghế thứ nhất rồi ngồi xuống.Vừa ngồi xuống thì tiếng chuông đầu tiên bắt đầu học kỳ mới đã vang lên, một cô giáo trên ba mươi tuổi dáng người cao gầy, tay cầm tệp giáo án bước vào.“Xin chào các bạn học sinh, cô là giáo viên chủ nhiệm lớp các em, họ Khâu, cứ gọi cô Khâu là được.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận