Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 669 - Về nhà làm ruộng cho cha



“Ui chao, chúng tôi thật sự hâm mộ cậu lắm, mỗi lần Miên Miên thi đều kiếm tiền cho gia đình. Nhìn mấy đứa trẻ nhà tôi coi, mỗi lần tới thi, đứa nào cũng sợ không dám đi học, thật là không thể so mà.”Người trong thôn rối rít cảm khái đứa trẻ nhà họ không tiến bộ, không thích học tập, hâm mộ Giang Miên Miên có tiền đồ, làm tăng thể diện cho gia đình.Một nhà hai người vui vẻ nghe khen ngợi một hồi, sau đó đạp xe đến nhà họ Giang.Khi đến nơi, người nhà họ Giang vừa định ăn cơm.Ở trong phòng, Trương Quế Hoa thấy Giang Miên Miên về, vui mừng không thôi, mặt bà ta tươi cười ra đón.“Ôi trời, cháu gái lớn của bà, cuối cùng thì cháu cũng về, bà nhớ cháu muốn chết.” Trương Quế Hoa kéo Giang Miên Miên không buông, giọng thân thiết không thôi.Giang Đại Sơn cũng đứng sau lưng bà cụ, ánh mắt từ ái nhìn Giang Miên Miên.Giang Trường Hải bị lạnh nhạt ở bên cạnh, lau mồ hôi trên trán nói: “Mẹ, chúng ta vào nhà trước rồi hãy nói chuyện.”“Đúng đúng, xem mẹ vui nè, đi, cháu gái ngoan, chúng ta vào nhà rồi nói, bên ngoài ánh nắng rất chói.” Trương Quế Hoa dắt tay Giang Miên Miên vào nhà.“Thằng cả, Miên Miên, hai đứa ăn cơm chưa?” Trương Quế Hoa vuốt ve tay Giang Miên Miên, cười ha hả nói.“Bà, cháu và cha đều đã ăn cơm ở nhà xong rồi, mọi người ăn đi, không cần phải để ý đến chúng cháu.” Giang Miên Miên thân thiết nói.“Ăn xong rồi, bà cho người rửa trái cây cho cháu vậy.” Trương Quế Hoa vừa nói vừa muốn đi hái hồng và dưa leo ngoài đồng.Giang Miên Miên nhìn bọn họ còn chưa ăn cơm, vội vàng cản bà cụ nói: “Bà à, bà ăn cơm trước đi, để cháu đi hái, cháu thích ăn cái gì thì hái cái đó.”“Ôi, vậy cũng được.” Trương Quế Hoa biết cháu gái thương bà ta, bà ta sờ đầu Giang Miên Miên, hết sức vui mừng nói.Giang Miên Miên đi ra ngoài hái được cho cô mấy trái dưa leo non và hồng về rửa, chia cho cha một nửa.Hai cha con cô vừa ăn hồng, vừa nói chuyện phiếm với người nhà họ Giang.“Miên Miên à, kỳ thi lần này cháu thi thế nào?” Giang Đại Sơn quan tâm hỏi.“Dạ ông, cháu thi rất tốt, cháu lại nhảy lớp, học kỳ tiếp theo cháu sẽ trực tiếp học lớp 8 rồi.” Giang Miên Miên hơi có vẻ đắc ý nói.“Lại nhảy lớp? Trời ơi, cháu gái của bà cũng thật là ghê gớm, lại lên thẳng lớp 8, thế này thì không phải là sắp lên trung học phổ thông rồi sao?” Trương Quế Hoa vừa nghe liền hết sức vui mừng khen ngợi.“Đúng vậy, Miên Miên, em cũng thật ghê gớm, anh còn chưa lên lớp 6 nữa, em thì đã lên lớp 8 rồi.” Chí Văn tùy tiện nói.Giang Trường Đào thấy con trai ngốc của ông ta không có kiên nhẫn như vậy, ghét bỏ cậu ta làm mất thể diện của ông ta trước mặt nhiều người như vậy, nhất thời nghiêm mặt nói: “Con còn có mặt mũi nói à, Miên Miên nhỏ hơn con ba tuổi, nhập học đã lên lớp 8, năm nay nếu như con không thi đậu vào trung học cơ sở nữa thì về nhà làm ruộng cho cha.”Chí Văn còn muốn buổi chiều mượn xe đạp bác cả của cậu ta chơi một lát, bây giờ bị cha cậu ta mắng một trận ngập đầu, cậu ta cũng không dám lên tiếng nữa.Vội vàng cúi đầu xuống, không nói thêm lời nào nữa.Trương Quế Hoa thương cháu trai, vội vàng giảng hòa: “Được rồi được rồi, ăn cơm đi, nói những thứ này làm gì? Tới đây, Chí Văn, ăn cơm đi, đừng để ý tới cha cháu.”“Miên Miên à, lần này cháu về có thể ở được mấy ngày?” Trương Quế Hoa quan tâm hỏi.“Dạ bà, cháu có thể ở lại ba ngày, tháng trước bạn của anh Úc mời cháu tới thủ đô chơi, cháu cũng đồng ý với người ta, qua mấy ngày nữa cháu phải tới thủ đô.” Giang Miên Miên giải thích.Chiêu Đệ vốn đang vùi đầu ăn cơm, bây giờ đột nhiên nghe được Giang Miên Miên lại muốn đi thủ đô, tay cô ta cầm đũa, ngay lập tức siết chặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận