Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1002 - Đảm bảo dối trá



Không ngờ Giang Trường Phụng nghe xong. Cô ấy lại là cau mày nghi ngờ nói: “Ông lại đánh chủ ý gì?”Trước không nói đến việc anh cả cô ấy có đồng ý hay không. Chỉ nói đến việc những lời mà Mã Lỗi vừa nói ra, cô ấy đã biết anh ta không có ý tốt.Cuối cùng cũng vì bản thân muốn chuyển cổ phần trong tay cho Miên Miên nên anh ta không vui.Nếu thật sự coi Miên Miên là con thừa tự, Miên Miên sau này sẽ có thể trở thành người thừa kế tài sản.Mã Lỗi có nhiều đứa con trai riêng, nhưng cô ấy không tin anh ta sẽ mang công ty mà anh ta dốc sức cả đời để cháu gái của nhà mẹ đẻ của vợ thừa kế.“Ha ha, Trường Phụng, vẫn là em hiểu ý anh. Anh chính là muốn Miên Miên trở thành con thừa tự, em không có việc gì làm thì ở nhà chăm sóc đứa nhỏ. Tâm tình chắc chắn sẽ tốt lên một chút. Anh có thể yên tâm rồi. Em có thể đồng ý cho anh cưới Cao Văn với thân phận bà hai được không.”Tuy rằng Giang Trường Phụng sớm đã thất vọng với Mã Lỗi rồi, nhưng thấy hiện tại anh ta vì muốn cưới Cao Văn mà không tiếc đánh bạc lợi dụng thân phận con thừa tự của Miên Miên. Tâm của cô ấy càng ngày càng lạnh.Cô ấy cười lạnh một tiếng, chất vấn nói: “Mã Lỗi, ông vì có thể cưới Cao Văn mà làm những việc trước đó là để chuẩn bị sẵn cho việc này đúng không?”“Trường Phụng, em đừng hiểu lầm. Anh không phải là thương lượng với em sao. Em cũng biết là công ty chúng ta bị mắc kẹt hạng mục cho vay kia hơn một tháng rồi. Nếu tiếp tục chậm trễ thì sẽ ảnh hưởng tới tài chính của công ty. Bên kia Cao Văn muốn nhanh chóng làm cho xong nhưng anh không có một chút biện pháp. Trước đó anh không có ý muốn cưới cô ta. Chuyện trước đó anh đáp ứng em thì anh đều nhớ rõ. Nhưng lần này anh thật sự không có biện pháp, em coi như giúp chúng ta, giúp công ty chúng ta đi.” Mã Lỗi dùng tư thế hạ thấp, thương lượng với Giang Trường Phụng.Giang Trường Phụng nhìn vẻ mặt lấy lòng của Mã Lỗi. Cô ấy cảm thấy anh ta rất xa lạ. Cô ấy hít sâu một hơi, áp xuống sự tức giận đang cuồn cuộn trong lòng, tận lực khiến giọng nói bình thản: “Mã Lỗi, tôi có thể đáp ứng ông. Nhưng ông cũng phải đáp ứng tôi một yêu cầu.”Mã Lỗi vừa nghe Giang Trường Phụng đồng ý, lập tức vui mừng ra mặt. Anh ta liên tục gật đầu: “Được, Trường Phụng, chỉ cần em chịu cho anh cưới Cao Văn. Đừng nói một yêu cầu, là mười cái yêu cầu anh cũng đều đáp ứng. Em yên tâm. Tuy rằng Cao Văn là đại tiểu thư của nhà họ Cao, nhưng cô ta gả vào nhà thì phải tuân thủ quy tắc của nhà chúng ta. Em là vợ cả, cô ta vào cửa nhất định đến kính trọng người chị lớn là em.”Giang Trường Phụng không kiên nhẫn nghe mấy lời bảo đảm dối trá của anh ta. Cô ấy dùng giọng nói lạnh nhạt nói ra yêu cầu của mình: “Việc đó tôi không để bụng. Tôi chỉ hy vọng ông ký một bản thỏa thuận với tôi. Sau này, tài sản mà tôi sở hữu trên danh nghĩa đều chuyển cho mình Miên Miên."Mã Lỗi nghe Giang Trường Phụng nói như vậy, vẻ mặt khiếp sợ nhìn cô ấy."Trường Phụng, em có biết em đang nó gì không? Đây là em đang đề phòng anh sao? Hiện tại sao em lại biến thành như vậy? Trước kia em đâu có như thế? Anh chỉ là muốn cưới Cao Vân thôi. Trong lòng anh vẫn yêu em, tôn trọng em mà. Sao chúng ta phải ký thêm một thỏa thuận này. Vợ chồng nhiều năm như vậy, sao tình cảm của chúng ta không chịu nổi một vết đánh? Em làm anh quá thất vọng."“A…… Mã Lỗi, ông nói lời này không thấy có lỗ hoảng sao? Mấy năm nay, ở bên ngoài, tình nhân mà ông nuôi một người tiếp một người, con cái được sinh ra một người tiếp một người. Sao khi đó ông không nói ông yêu tôi đâu? Đừng nói với tôi từ ‘ yêu ’ này, tôi cảm thấy ghê tởm. Ông cũng không xứng nói từ này.” Giang Trường Phụng nhìn Mã Lỗi, lạnh giọng nói.Mã Lỗi bị Giang Trường Phụng nói như vậy. Anh ta vừa chột dạ áy náy vừa có chút tức đến nôn máu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận