Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 344. Nhà xí cũng thơm 3

Vừa rồi bà ta không biết căn nhà này đắt như vậy, bây giờ biết rồi, bà ta càng phải xem thật kỹ một chút, xem nhà này có thật sự đáng giá tám trăm đồng hay không.
Tham quan xong nhà mới, cánh chị em trong nhà cầm đồ ăn Giang Trường Hải mua về ở chợ đen, đến phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.
Trong phòng bếp ánh sáng sung túc, cực kỳ sáng sủa, so với gian chính của nhà cũ còn còn rộng rãi sáng sủa hơn.
Phải biết gian chính là nơi hai ông bà cụ ngủ, đây chính là căn phòng tốt nhất của nhà họ Giang.
Giang Trường Hải đem lá trà lần trước ông đi Hải Thành mua ra, cùng mọi người khoe khoang nói: "Cha, anh hai, anh ba, mọi người ngồi đi, đây là lá trà đồng nghiệp chỗ con đi Hải Thành mang về, con mua lại từ người ta, mỗi một bình nhỏ như vậy là hai đồng tiền đó. Mọi người nếm thử đi, so với trà của chúng ta ở đây khác nhau chỗ nào."
Nghe vậy, Giang Trường Hà đầu tiên là bị sốc vì giá cả, sau đó ông thành thật nói rằng: "Trà của Hải Thành chắc chắn là uống ngon hơn so trà nơi này của chúng ta."
Giang Trường Đào ngồi ở gạch trong căn phòng rộng rãi sáng sủa, buồn bực cúi đầu im lặng, nhìn xuống mặt đất sạch sẽ gọn gàng, cảm giác chênh lệch trong lòng càng lúc càng lớn.
Giang Miên Miên thì dẫn theo một đám đầu củ cải tham quan phòng mới của mình.
"Mọi người xem này, đây chính là gian phòng mới của em." Giang Miên Miên chỉ vào gian phòng của bản thân, giới thiệu cho bọn họ.
"Ôi, thật là đẹp, thật rộng, giống như là phòng của công chúa vậy, chị ba, gian phòng này một mình chị ở sao?" Lai Đệ hâm mộ đầy mắt hỏi.
"Tất nhiên rồi, cha mẹ chị cũng có gian phòng riêng của mình."
Gian phòng của Giang Miên Miên trang trí rất đẹp, tất cả ga trải giường, chăn mền và rèm cửa đều mới, còn đều là màu hồng nhạt, nhìn cực kỳ mộng ảo, vô cùng thích hợp cho con gái ở.
Đây là kết quả dưới sự kiên trì của Giang Miên Miên cùng với cha cô, mẹ của cô ngại màu hồng không giữ được lâu, bị bẩn khó giặt sạch, cuối cùng vẫn là cha cô nhận việc giặt ga trải giường mẹ cô mới đồng ý.
Chăn đệm trên giường vừa mềm mại vừa dày, chỉ nhìn qua là biết rất ấm áp, mấy đứa bé nhẹ nhàng xoa xoa mấy cái, đều hâm mộ cực kỳ.
Chiêu Đệ thấy Giang Miên Miên ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như cô công chúa nhỏ, cô ta không nhịn nổi mà ghen tị.
Âm thầm thề rằng đợi sau này cô ta làm ăn, kiếm tiền, nhất định phải mua biệt thự, so với cái nhà này càng rộng càng xa hoa!
Trong phòng bếp, Triệu Tiểu Quyên đang nhặt rau đột nhiên có buồn đi vệ sinh, bà có chút lúng túng nhỏ giọng nói: "Chị dâu, em đi vệ sinh đã."
"Đi đi, ở ngay bên trong, vừa nãy em cũng nhìn thấy rồi." Tô Uyển Ngọc chỉ tay một chút, nói.
Bà gật gật đầu, đi về hướng nhà vệ sinh, kết quả nhìn nhà vệ sinh sạch sẽ, thấy bên trong nhàn nhạt mùi thơm, lại ngây ngẩn cả người.
Cái nhà vệ sinh này cũng quá sạch sẽ!
Vừa nãy quá nhiều người đến đây xem nhà vệ sinh, bà bị tụt lại phía sau, không thấy rõ lắm bố trí bên trong.
Bây giờ đã nhìn rõ thì lại không quá tin tưởng đây chính là chỗ để đi vệ sinh, thế là co quắp đứng ở cửa ra vào không dám vào trong.
Trùng hợp lúc này, Giang Miên Miên cũng đi ra nhà vệ sịnh, thấy Triệu Tiểu Quyên đứng ở cửa ra vào nên hỏi: "Thím hai, thím định đi vệ sinh ạ?"
"Ừ, phải." Triệu Tiểu Quyên gật đầu nói.
Thấy bà đứng ngoài cửa mà không vào, Giang Miên Miên cho là đã hiểu, cô chỉ vào chiếc hộp màu xanh lam trên kệ nói: "Bên trong có giấy."
Triệu Tiểu Quyên lại nhỏ giọng nói: "Thím là sợ làm bẩn nhà vệ sinh của nhà con.”
Giang Miên Miên đầu tiên là sững sờ, sau đó liền đi vào kéo dây nhỏ phía dưới bể nước: "Thím hai, thím đi nhà cầu xong xả nước một lần như này liền sạch sẽ."
"À à, như vậy à." Giờ mới thấy Triệu Tiểu Quyên đi vào.
Có nhiều người trong phòng bếp cùng nấu cơm, không đến một giờ đã làm xong đồ ăn.
Giang Trường Hải chuẩn bị phần lớn là đồ ăn mặn, dù sao bình thường nhà bọn họ mỗi ngày đều ăn đồ ăn chay, bây giờ làm nồi cơm nóng, đương nhiên phải thịnh soạn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận