Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 877 - Trả



Bọn Hứa Thành cầm chiếc mũ quyến luyến không rời tay, thường ngày họ thấy qua không ít món đồ mới lạ nhưng đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy chiếc mũ có quạt.Chiếc mũ này không chỉ mới lạ thú vị mà còn đặc biệt thực dụng, đứa bé Miên Miên này thật sự có nhiều ý tưởng quá.Bởi vì Giang Miên Miên đã ngụy trang tấm pin năng lượng mặt trời nên sau khi Đường Lâm và Trình An bọn họ cầm trên tay, dù đã quan sát kĩ nhưng họ đều tưởng rằng chiếc mũ che nắng này chạy bằng pin thông thường.Chỉ có Úc Thừa biết rằng nó chạy bằng năng lượng mặt trời, cũng biết rõ sau khi họ đội chiếc mũ một thời gian, họ sẽ cảm thấy nghi hoặc khi nhận ra pin của chiếc quạt nhỏ này dùng hoài cũng không hết.Nhưng mà đến lúc đó công nghệ pin năng lượng mặt trời của đất nước đã công khai và sử dụng đại trà, mọi người đều là người thông minh, dù khi đấy có tò mò cũng sẽ không hỏi.Cầm được một lúc, Trình An đội chiếc mũ lên, hất cằm kiêu căng nói: “Miên Miên, đi thôi, chúng ta mau ra ngoài chơi thôi.”Bây giờ cậu ta muốn ra ngoài khoe chiếc mũ mới của mình!“Được ạ!” Giang Miên Miên nhìn bộ dạng vội vã của cậu ta, phối hợp gật gật đầu.Vì muốn khoe khoang chiếc mũ mình đang đội, mấy người bọn họ hiên ngang đi dạo quanh trụ sở.Gặp được ai cũng khoe chiếc mũ chống nắng của mình, hơn nữa còn nhấn mạnh đây là do Giang Miên Miên làm tặng cho cậu ta.Thấy họ vui vẻ như vậy, Đường Lâm và Úc Thừa không ngăn cản hàng vi ngớ ngẩn này lại mà chỉ lẳng lặng đi theo sau bọn họ.Giang Miên Miên đi theo dạo hết hai vòng, thấy Trình An bộ dạng vẫn còn chưa thỏa mãn, vội vã lên tiếng: “Anh Trình An, chúng ta đã đi một vòng lớn rồi, tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi nha, em mệt rồi.”Trình An thấy Giang Miên Miên đã mệt nên chỉ đành từ bỏ ý định muốn khoe khoang, cùng mấy người họ đi đến chòi nghỉ mát.Giang Miên Miên ngồi trên ghế trong chòi nghỉ mát, nhìn con suối nhỏ ở không xa thở dài một tiếng.Ôi chao, vóc dáng nhỏ bé này của cô không thể so sánh với những người quanh năm luyện tập trong quân ngũ như Úc Thừa bọn họ, quả thực chênh lệch không phải chỉ một ít.Mọi người nghỉ ngơi một lúc, Đường Lâm ngồi trước mặt Giang Miên Miên đột nhiên mở miệng hỏi: “Miên Miên, anh và Trình An và còn Hà Bình dự định nhân lúc nghỉ hè đến Hải Thành và Thâm Thành xử lý việc mở chi nhánh cửa hàng bánh kem, em có muốn đi cùng bọn anh không?”“Đến Hải Thành và Thâm Thành? Anh Đường Lâm, các anh đi đi, em vẫn là ở nhà chơi với anh Úc với anh Hứa Thành được rồi.” Giang Miên Miên vừa nghe phải đi đến nơi xa như vậy lập tức lắc đầu từ chối.Nào ngờ Giang Miên Miên vừa dứt lời thì Úc Thừa đã làm cô vỡ mộng.“Miên Miên, anh và Hứa Thành cũng không thể chơi với em rồi.”“Hả? Tại sao thế? Anh Úc.” Giang Miên Miên nhìn Úc Thừa bối rối hỏi.Úc Thừa nhẹ nhàng nói: “Mấy hôm nữa anh và Hứa Thành phải vào căn cứ để huấn luyện kín, có thể phải một tuần không thể ra ngoài được, hay là em đi chơi với Đường Lâm bọn họ đi, đợi sau khi mọi người về thì anh và Hứa Thành cũng ra khỏi căn cứ rồi.”Cậu lo rằng Giang Miên Miên ở trong trụ sở một mình sẽ cảm thấy nhàm chán.Giang Miên Miên vẫn từ chối mà không cần suy nghĩ, nói: “Không cần đâu, anh Úc, hai người có việc thì cứ bận việc đi, không cần lo cho em, em có thể ở nhà đọc sách, trời nóng như thế này em không muốn ra ngoài.”Cô vốn dĩ là một trạch nữ cá ướp muối, tuy bây giờ bắt đầu chăm chỉ và tự giác học hành.Nhưng ở những phương diện khác, cô có thể rất tự hào và kiêu ngạo mà nói rằng——Tôi vẫn là cô bé năm xưa ấy, chỉ thay đổi một chút xíu đó thôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận