Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 779 - Thông suốt rồi



Lúc thi, cậu ta vì muốn chắc chắn mà xem kỹ bài thi rất nhiều lần. Đợi đến khi trả lời xong tất cả, cậu ta mới mãn nguyện đi ra.Hai ngày sau có kết quả thành tích. Sau khi lấy được bảng thành tích, Chung Nguyên nở nụ cười xán lạn. Tốt quá rồi, ha ha, cậu ta cuối cùng cũng được như ý nguyện đuổi kịp Giang Miên Miên.Mặc dù không vượt qua cô, nhưng cùng cô đứng hạng nhất, vậy cũng coi như mình đã tiến bộ.“Giang Miên Miên, nhìn này, bây giờ hai chúng ta lại cùng nhau đứng hạng nhất, sớm muộn gì tôi cũng sẽ vượt qua cậu.” Chung Nguyên cầm bảng thành tích, cực kỳ vui vẻ nói.“Ừ, vậy chúng ta xem kết quả cuối cùng ở thi giữa kỳ đi.” Giang Miên Miên cũng nhìn Chung Nguyên, không cam lòng yếu thế.Lần này hai người họ có thể cùng nhau đứng hạng nhất là vì hai người họ đều trả lời đúng câu hỏi thêm, đều được điểm tối đa.Có điều nếu thật sự tính toán ra vẫn là Giang Miên Miên nhỉnh hơn một chút, vì cô thi xong và ra khỏi phòng thi sớm hơn Chung Nguyên mười phút.Đợi đến buổi tối tan học, Giang Miên Miên vừa mới đến tòa nhà phòng học thì bị một tờ “giấy” đập vào mặt.Cô giật nảy cả mình, vội vàng gỡ cái thứ đang cản trở tầm nhìn của mình xuống.“Ai, Miên Miên, Miên Miên, nhẹ một chút, nhẹ một chút, đây là bảng thành tích của anh đấy. Đừng làm hỏng mất của anh.” Chí Võ vội vàng nói.“Hử? Bảng thành tích?” Giang Miên Miên nhìn qua “tờ giấy” trong tay, mới phát hiện đây đúng là một bảng thành tích.“Anh hai, anh cầm bảng thành tích dán lên mặt em làm gì? Làm em giật cả mình.” Giang Miên Miên ai oán.“Ha ha Miên Miên, anh không phải là muốn chia sẻ tin tức tốt với em sao? Em xem bảng thành tích của anh đi, xem thành tích của anh.” Chí Võ chỉ vào thành tích của mình, khoe khoang với Giang Miên Miên.Giang Miên Miên nhìn kỹ lại, Chí Võ vậy mà lại có hai môn có thành tích trên tám mươi điểm, xếp hạng trung bình trong lớp, cuối cùng cũng thoát khỏi hạng chót.Cô lại nhìn qua thành tích của Chí Văn, phát hiện mấy môn học của cậu ta tuy rằng điểm không cao lắm, nhưng cũng đạt yêu cầu.“Oa, anh hai, lần này anh thi rất khá đấy.” Giang Miên Miên có chút giật mình.“Ha ha Miên Miên, bây giờ anh nghe lời của em rồi, lấy thi đại học làm mục tiêu học tập, có phải anh rất nỗ lực không?” Chí Võ bày ra một dáng vẻ cầu khen ngợi.Giang Miên Miên không hề keo kiệt giơ ngón tay cái với cậu ta, tán dương: “Vâng, anh cả, anh hai, các anh đều rất nỗ lực. Chỉ cần các anh chịu cố gắng thì sẽ có khả năng thi đỗ đại học rất cao.”“Ừ, Miên Miên, bọn anh nhất định sẽ cố gắng. Đúng rồi, em nhớ báo tin tốt này cho bác cả và bác gái nhé, bọn anh về nhà báo tin mừng trước.” Chí Võ nói xong liền lôi Chí Văn chạy về nhà.Vừa mới về đến cửa nhà, Chí Võ đã gân cổ lên gọi: “Mẹ, bà nội, chúng con lấy được thành tích về rồi.”Bọn họ vừa vào nhà, Chí Võ đã cầm bảng thành tích ra giơ lên, tuyên bố: “Ông nội bà nội, cha, mẹ, mọi người xem này. Con có hai môn đều thi được trên tám mươi điểm, anh cả con cũng thi đạt yêu cầu.”“Cái gì? Thi được hơn tám mươi điểm? Giỏi như vậy à?” Tôn Lệ Hà vừa nghe con trai mình có thành tích giỏi như vậy, vẻ mặt rất kinh ngạc.“Ôi chao, cháu nội ngoan của bà, bà đã nói các cháu thông minh từ nhỏ mà, sao có thể học tập không giỏi được. Trước đây học tiểu học là vẫn chưa thông suốt, bây giờ nhìn xem, thông suốt rổi chứ? Học vào đầu rồi đúng không?” Gương mặt già nua của Trương Quế Hoa cười tươi như một đóa hoa, đưa tay xoa đầu hai đứa cháu trai.Giang Trường Đào cũng rất kinh ngạc, khoảng thời gian này hai đứa con của ông ta quả thực biểu hiện rất tốt, ông ta vội vàng nhận lấy bảng thành tích trên tay Chí Võ, sau khi xem xong thì đưa cho Giang Đại Sơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận