Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 264. Cô đều biết cả

Lần này người nhà họ Giang giống như giọt dầu bắn ra: “Nhà chúng ta đây lại có thêm một thần đồng rồi!”
Bởi vì trong nhà có Giang Miên Miên làm tiền lệ, người nhà họ Giang theo bản năng cho là Chiêu Đệ cũng thông minh như Giang Miên Miên vậy, cho rằng nhà họ Giang lại sinh ra một thần đồng thiên tài nữa.
Trong đó trong lòng người phòng thứ hai là kích động nhất, con gái có tiền đồ, kiếm mặt mũi cho bọn họ, nhà bọn họ cũng có một người có học.
Trương Quế Hoa thấy Chiêu Đệ giống như Giang Miên Miên vậy, còn chưa đi học mà đã đọc thuộc lòng thơ cổ, nội tâm có một chút dao động.
Chiêu Đệ đi học chắc chắn có thể lấy được học bổng, học bổng một năm của hai cô cháu gái là bốn mươi đồng, vậy thì một năm bà ta liền có thể lấy được hai mươi đồng, đây thật sự quá là hời.
Nhưng hai người phòng thứ ba lại không vui nổi.
Vốn đã có một Giang Miên Miên đè trên đầu bọn họ, cũng sắp làm Chí Văn và Chí Võ không sánh nổi, bây giờ lại có thêm một Chiêu Đệ nữa.
Sau này trong mắt hai ông bà già còn có thể thấy hai đứa con trai của bọn họ sao?
Quả nhiên, Giang Đại Sơn mở lời đánh nhịp: “Được, Chiêu Đệ, chờ trường khai giảng thì ông sẽ đưa cháu đến học.”
“Cảm ơn ông nội, bà nội, cháu nhất định sẽ cố gắng học tập, sau này kiếm tiền hiếu thuận với ông bà.” Chiêu Đệ nói ngọt dụ dỗ.
Mặc dù trong lòng cô ta hết sức chán ghét bà nội, nhưng bây giờ cô ta phải ra tay kiếm ăn từ hai ông bà, cô ta cũng chỉ có thể làm trái lương tâm đi lấy lòng hai ông bà chủ nhà thôi.
Mấy cô bé thấy gia đình đồng ý cho Chiêu Đệ đi học, trong lòng đều vui mừng thay cho cô bé.
Nhị Nha cũng vui mừng thay em gái, đồng thời cũng có chút chán nản, cũng không biết đến khi nào thì cô bé mới có thể đến trường để học.
Ngay tại lúc này, Giang Trường Hải xách một miếng thịt dê, dẫn vợ và con gái về.
Trương Quế Hoa thấy đồ trong tay ông, mặt đầy kinh ngạc rồi vui mừng nhận lấy thịt đê: “Thằng cả, nghĩ sao mà mua thịt dê thế? Giá thịt dê hẳn là còn mắc hơn thịt heo?”
“Mắc hơn thịt heo một chút, nhưng mà cũng không mắc hơn bao nhiêu, mùa đông lớn này thì thích hợp ăn thịt dê, món này dưỡng ấm, mẹ và cha lớn tuổi, ăn chút thịt dê sẽ tốt cho sức khỏe.” Lời Giang Trường Hải nói hết sức dễ nghe.
Trương Quế Hoa thấy con trai hiếu thuận như vậy, liền cười không thấy mi mắt: “Ôi trời, vẫn là con trai cả của tôi biết xót cho cha mẹ nó, mấy năm nay mẹ của con vẫn chưa ăn thịt dê được mấy lần, buổi tối chúng ta làm thịt dê ăn thôi.”
Giang Đại Sơn cũng rất vui vẻ yên tâm, thằng cả bình thường có chút hồ đồ, nhưng lòng hiếu thảo này quả thật cũng không nói nên lời.
Vốn dĩ Tôn Lệ Hà thấy thịt dê cũng rất vui, cảm thấy bà ta có lộc ăn, nhưng nghe mẹ chồng khen anh cả như vậy, phút chốc bà ta rất khó chịu mà bĩu môi.
Chẳng lẽ chỉ mua một ít đồ về cho nhà mới tính là có hiếu sao? Bọn họ ở nhà thành thật làm ruộng cũng không được tính là có hiếu sao?
Trương Quế Hoa đem thịt dê đặt trong phòng bếp, sau khi trở lại liền hết sức phấn khởi nói: “Thằng cả, các con về trễ, không biết trong nhà chúng ta lại có thêm một thần đồng. Đứa bé Chiêu Đệ này, nó nghe Nhị Nha đọc thuộc lòng thơ cổ vài lần thì nó đã nhớ hoàn toàn, đợi lần tựu trường này, chúng ta sẽ cho Chiêu Đệ đến trường để học, nó chắc chắn cũng có thể đạt được hạng nhất để lấy học bổng.”
Suy nghĩ một chút, nói thêm một câu: “Hơn nữa ông tiên cũng nói, sau này Chiêu Đệ đi học nhất định có thể có tiền đồ lớn.”
Nghe vậy, Giang Miên Miên và cha mẹ cô không hẹn mà cũng nhìn Chiêu Đệ đang giả bộ khôn khéo bên kia.
Giang Trường Hải nhàn nhạt “Hừm” một tiếng: “Đây thật đúng là một chuyện tốt.”
Ông biết điều khác thường của Chiêu Đệ, cho nên cho dù cô ta làm gì, hoặc là lộ ra điều thiên phú nào khác người thường thì cũng sẽ không kinh ngạc.
Bản thân Giang Miên Miên là một người đã xem nhiều văn sống lại thời đại thì càng không cảm thấy bất ngờ, còn biết Chiêu Đệ đang suy nghĩ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận